Lời trái tim - p30
tuanart > 11-30-2014, 03:10 AM
[FONT=arial]§ Được mất dương dương người tái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong[/FONT]
[FONT=arial]§ Bạn gặp ai, quen biết ai. Tất cả đều đã được sắp đặt. Thế nên, đừng oán than, đừng trách, đừng hỏi: “Tại sao mình biết người đó?”. Vì đó chính là định mệnh. Hãy cố gắng cho dù đã thất bại. Nở nụ cười tin tưởng ở tương lai. Chưa thất bại là chưa từng trải. Chưa đau thương là chưa bước vào đời.[/FONT]
[FONT=arial]§ Ba sinh đã phỉ mười nguyền, Không duyên đôi lứa thì duyên bạn tình[/FONT]
[FONT=arial]§ Có khi đi nửa cuộc đời cũng không tìm thấy người mình yêu, có khi đi trong chiều bỗng thấy người mình yêu suốt đời[/FONT]
[FONT=arial]§ Khi đủ hạnh phúc, bạn phải biết nắm lấy nó. Nếu để một khi hạnh phúc rời xa bạn thì bạn sẽ thực sự thấy tiếc nuối nó.[/FONT]
[FONT=arial]§ Chúng ta đã và đang cố gắng cùng nhau đi hết con đường mang tên cuộc đời này rồi thì chờ nhau vài năm có là gì to tát lắm đâu[/FONT]
[FONT=arial]§ Thích một người, luôn hy vọng có thể mãi mãi ở bên người ấy, tựa như nước với bờ, hoa cùng bướm. Quên một người, lại hy vọng cùng với người đó vĩnh viễn lướt qua nhau, tựa như bình minh với hoàng hôn, hôm qua và ngày mai.[/FONT]
[FONT=arial]§ Không có tình yêu, một đứa trẻ con như em sẽ chết rất nhanh. Vì em không hề có sức miễn dịch với cuộc sống.[/FONT]
[FONT=arial]§ Trong tình yêu, chỉ có những “kẻ tầm thường mới yêu bằng đôi mắt”, chỉ có những “kẻ giả tạo mới hứa hẹn đủ điều”. Sắc đẹp chỉ “thu hút” được đôi mắt, còn tính cách mới “chinh phục” được tâm hồn ...[/FONT]
[FONT=arial]§ Lúc bé cứ muốn sống khác người, lúc lớn lại muốn sống giống người. Ngược lại được thì đã tốt.[/FONT]
[FONT=arial]§ Khi ta có quá nhiều thứ để mất thì cái gì cũng làm ta sợ ...[/FONT]
[FONT=arial]§ Dựa vào vai chàng, thiếp đã thấy hương đỗ quyên thơm ngát[/FONT]
[FONT=arial]§ Yêu nhau nhiều thế nào rồi cũng có lúc chán. Quan trọng là người trong cuộc có biết cách điều tiết, làm mới hay không. Cứ chán là nghĩ không hợp nhau, ...chia tay ...Thế thì cứ chia tay mãi? Chẳng bao giờ tìm được người nào hợp mình đâu. Yêu là phải chấp nhận. Con người ta sinh ra không ai hoàn hảo cả, phải thay đổi mới dần dần hoàn thiện được ..Tôi đã trải qua nhiều mối tình cho đến lúc cưới, nhưng cuối cùng tôi nhận ra, người đầu tiên – người mà tôi cho là tệ, cuối cùng là người chồng tốt nhất tôi có thể có được. Đến khi tất cả đã qua, ta mới có thể quay đầu nhìn lại.[/FONT]
[FONT=arial]§ Khoảng thời gian khi ta đánh mất người ta yêu, ta cũng chính thức đánh mất bản thân mình.[/FONT]
[FONT=arial]§ Cây quá lặng, gió đã dừng. Đừng đi vội, chớ đứng yên. Đâu đó có đường để đi, đi mãi rồi cũng thấy đường.[/FONT]
[FONT=arial]§ Nếu bạn muốn biết trái tim mình ở đâu, hãy xem ai là người đầu tiên bạn nghĩ đến mỗi khi bạn suy nghĩ vu vơ[/FONT]
[FONT=arial]§ Tôi mong bạn hãy tự biết yêu thương bản thân mình, hãy giữ cho trái tim của mình luôn nguyên vẹn. Bởi người thứ nhất có thể không cần nó, nhưng người thứ hai sẽ trân trọng và yêu nó đúng nghĩa. Ta không muốn mình phải nhận một trái tim đã sứt mẻ thì người khác cũng vậy. Hãy yêu người đến sau nhiều hơn người đến trước.[/FONT]
[FONT=arial]§ Người ta thường nói : thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Nhưng thật ra thời gian không thần kỳ như thế. Thời gian nó chỉ làm cho chúng ta quen dần với những tổn thương mà thôi và sự quen dần này khiến cho vết thương ấy trở thành vết sẹo... Chúng ta có thể quên lý do hình thành nên vết sẹo ấy. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ quên nó đã từng khiến ta phải đau đớn như thế nào...[/FONT]
[FONT=arial]§ Hãy cho đi, nhưng đừng để mình bị lợi dụng.[/FONT]
Hãy yêu thương, nhưng đừng để trái tim bị ngược đãi.
Hãy tin tưởng, nhưng đừng quá ngây ngô.
Hãy lắng nghe, nhưng đừng làm mất tiếng nói của chính mình.
[FONT=arial]§ Người ta có thể yêu một người nồng nàn, nhưng cảm giác ấy cũng không thể trốn tránh thời gian mà bỗng dưng phai nhạt.[/FONT]
Một người có thể là cả thế giới đối với ta lúc này... nhưng cũng có thể biến thành vật cản của ta trong một thời điểm khác.
Chuyện tình cảm cũng giống như lòng người, khi đầy - khi vơi, rất khó đoán. Thế nên, đừng trách thế gian sao bội bạc, chỉ tiếc cuộc đời lắm gian nan...
[FONT=arial]§ Giữa bề bộn cuộc sống... người ta vô tình lãng quên nhau[/FONT]
Để rồi khi thanh thản với niềm đau... người ta giật mình nhớ ra nhau tồn tại...
[FONT=arial]§ Người ta vẫn tự dặn lòng phải tha thứ nhưng đằng sau quyết định đó là nhiều lắm những trăn trở những thao thức không yên. Sai lầm của quá khứ có thể là vô tình cũng có thể là cố ý, nhưng nỗi đau của nó chắc hẳn đậm và sâu lắm. Càng đậm càng sâu sự tha thứ càng trở nên khó khăn.[/FONT]
[FONT=arial]§ Thứ mà mất đi thì mới quý báu, không mất đi sẽ không bao giờ ghi nhớ, mà có mất đi cũng không có nghĩa là nó chưa từng tồn tại, đúng không?[/FONT]
[FONT=arial]§ Muốn biến mất khỏi cuộc đời ai đó thực ra dễ lắm, chỉ là ta muốn hay không mà thôi.[/FONT]
§ Suốt cuộc đời này, không gặp được một ai đó là nỗi cô đơn lớn nhất, mà gặp được rồi, đôi khi vẫn cứ cô đơn...