Những cách tránh thai nguyên thủy của người cổ đại
Người cổ đại chủ yếu sử dụng các loại dược thảo như chanh, hạt cà rốt dại, đu đủ... để kiểm soát việc sinh nở.
Chanh
Acid citric được xem là chất diệt tinh trùng và phụ nữ ngâm miếng bọt biển vào nước chanh trước khi chèn nó vào âm đạo. Đây là phương pháp tránh thai được sử dụng nhiều trong cộng đồng người Do thái cổ đại. N
gười cổ đại cũng thụt rửa bằng nước chanh sau khi
quan hệ nhưng phương pháp này ít hiệu quả hơn.
Một số khuyến cáo dùng thuốc nói rằng một lượng lớn vitamin C (6-10g) có thể gây sảy thai dưới 4 tuần tuổi.
Hạt cà rốt dại
Phương pháp này có thể được dùng cách đây hơn 2000 năm. Các chất trong hạt ngăn sự tổng hợp progesterone, ảnh hưởng lên việc thụ thai và hiệu quả nhất khi sử dụng khẩn cấp trong vòng 8 tiếng sau khi giao hợp.
Sử dụng hạt cà rốt dại gây tác dụng phụ không đáng kể và khi phụ nữ ngưng dùng nó, họ có thể thụ thai và có những đứa con khỏe mạnh. Sự nguy hiểm duy nhất là nó thường bị nhầm lẫn với một loại cây nhìn tương tự nhưng lại chứa độc tố gây chết người.
Bạc hà hăng
Pennyroyal là thực vật thuộc chi bạc hà với mùi thơm tương tự. Người Ai Cập và La Mã cổ đại dùng nó như thảo mộc thêm vào món ăn hoặc rượu. Họ cũng uống trà pennyroyal để kích thích kinh nguyệt và phá thai. Dùng quá nhiều trà pennyroyal có thể gây ngộ độc dẫn đến suy đa chức năng.
Cohosh xanh (một loại dược thảo ở Bắc Mỹ)
Cohosh xanh được người bản địa Mỹ sử dụng như một biện pháp truyền thống để kiểm soát sinh đẻ vì nó chứa ít nhất 2 chất phá thai: một tương tự oxytocin và một chất độc đáo của cohosh xanh là caulosaponin, cũng gây nên sự co thắt tử cung.
Các nữ hộ sinh ngày nay có thể sử dụng cohosh xanh trong những tháng cuối của thai kỳ khi tử cung phải chuẩn bị "lao lực".
Dong Quai (Bạch chỉ Trung Quốc)
Dong Quai có tác động mạnh mẽ đối với chu kỳ của người phụ nữ. Phụ nữ uống nước bổ nấu với rễ Dong Quai giúp điều hòa kinh nguyện, giảm đau bụng kinh và tái tạo cơ thể sau kinh nguyện. Tuy nhiên, nếu dùng thuốc trong thời kỳ đầu của thai kỳ có thể gây co bóp tử cung và sảy thai. Bạch chỉ ở châu Âu và Mỹ cũng có thuộc tính tương tự nhưng không được sử dụng rộng rãi.
Cửu lý hương
Cửu lý hương được trồng như cây cảnh và có sức chịu đựng dẻo dai. Nó hơi đăng nhưng có thể dùng một lượng nhỏ như một thành phần trong việc nấu nướng. Soranus, bác sĩ phụ khoa Hy Lạp ở thế kỷ II, mô tả việc sử dụng nó như thuốc phá thai.
Phụ nữ Mỹ La tinh có truyền thống ăn món salad có cửu lý hương để tránh thai hoặc uống trà cửu lý hương khẩn cấp để kích thích phá thai. Việc ăn cửu lý hương thường xuyên làm giảm lưu lượng máu đến nội mạc tử cung khiến lớp niêm mạc tử cung không thể giữ một trứng được thụ tinh.
Bông
Trong bản thảo y học cổ đại Ebers Papyrus (1550 TCN), phụ nữ được khuyên xay trái chà là, vỏ cây keo và mật ong thành bột nhão rồi thấm vào hạt bông để chèn vào âm đạo, sử dụng như vòng tránh thai.
Ngoài hỗn hợp thấm vào miếng bông có tác dụng như chất diệt tinh trùng, miếng bông còn đóng vai trò như một rào cản vật lý giữa tinh trùng và cổ tử cung.
Phụ nữ trong thời kỳ nô lệ Mỹ nhai rễ cây bông để ngừa thai. Vỏ rễ cây bông chứa chất gây trở ngại cho hoàng thể - nơi tiết ra progesterone, hormone cần thiết cho tử cung trước khi đón một quả trứng thụ tinh.
Đu đủ
Tại Nam Á và Đông Nam Á, đu đủ sống được dùng để ngăn mang thai hoặc phá thai. Một khi đu đủ chín, nó sẽ mất các chất gây trở ngại cho progesteron và không còn tác dụng ngừa hoặc phá thai. Tuy nhiên, hạt đu đủ lại được dùng như biện pháp tránh thai ở nam hiệu quả.
Sử dụng hạt đu đủ hàng ngày có thể cắt giảm lượng tinh trùng và an toàn cho việc sử dụng lâu dài. Thú vị ở chỗ, khi đàn ông ngừng dùng hạt đu đủ, số lượng tinh trùng sẽ trở lại bình thường.
Silphium
Silphium là thành viên của họ thì là, mọc ở bờ biển Cyrenaica (Libya ngày nay). Nó từng đóng vai trò quan trọng trong nền kinh tế Cyrenean đến mức nó được khắc trong những đồng tiền của thành phố cổ đại này.
Silphium được dùng trong nấu nướng và y học. Hiệu quả tránh thai của nó được chỉ dẫn bằng việc dùng mỗi tháng một lần. Nó cũng được sử dụng như thuốc ngừa thai khẩn cấp.
Thủy ngân
Nhiều nền văn minh khắp thế giới, từ Assyria và Ai Cập đến Hi Lạp cổ đại, đều bị cuốn hút bởi thủy ngân và tin rằng nó có giá trị chữa bệnh đặc biệt. Họ sử dụng chúng để điều trị mọi thứ từ phát ban đến giang mai.
Tại Trung Quốc cổ đại, phụ nữ được khuyên nên uống thủy ngân để tránh mang thai. Nó có hiệu quả bởi vì cơ thể chứa thủy ngân sẽ đào thai bào thai. Tuy nhiên, như chúng ta biết, ngày nay, thủy ngân vô cùng độc hại, nó gây suy phổi, thận cũng như tổn thương não và tử vong.