Diễn Đàn Tuổi Trẻ Việt Nam Uhm.VN - Tôi sẽ khiến 4 vạn người ở SVĐ Mỹ Đình bị "vong" nhập!

Diễn Đàn Tuổi Trẻ Việt Nam Uhm.VN

Phiên bản đầy đủ: Tôi sẽ khiến 4 vạn người ở SVĐ Mỹ Đình bị "vong" nhập!
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Xem phiên bản đầy đủ với định dạng thích hợp.
Tôi sẽ khiến 4 vạn người ở SVĐ Mỹ Đình bị "vong" nhập!
[INDENT]Nếu hội đủ điều kiện, chỉ cần một chiếc micro và hệ thống loa với âm thanh chuẩn, anh sẽ khiến khoảng 80% số người có mặt ở sân vận động Mỹ Đình bị... vong nhập.

Phần lớn thời gian nhà thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân ở nước ngoài. Thi thoảng anh mới về Việt Nam, vài ngày ở Hà Nội, vài ngày lại ở Sài Gòn. Nhà ở và nơi làm việc của anh là khách sạn. Sau nhiều lần hẹn hò, tôi mới gặp được anh Quân. Anh xuống tận lễ tân tiếp đón. Đó là người đàn ông nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, lời nói như gió thoảng, lịch lãm, rất dễ gần.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap1_11b45.jpg]
Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân đang thôi miên.
Buổi gặp gỡ hôm đó, tôi đi cùng một đồng nghiệp nữ. Mục đích lôi đồng nghiệp nữ đi cùng là để anh Quân làm thí nghiệm, còn tôi tỉnh táo và quan sát một cách trực tiếp.

Tôi trình bày hiện tượng áp vong, ma nhập diễn ra rất nhiều ở Việt Nam, thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân thốt lên: “Thưa nhà báo, cách đây 2 năm, về Việt Nam tìm hiểu về chuyện áp vong ở các trung tâm tìm mộ, tôi đã phát biểu với các nhà khoa học, rằng cứ tình trạng áp vong lung tung thế này, sẽ có một ngày cả làng, cả xã, cả huyện phát điên, thậm chí là chết! Điều tôi nói là hơi quá, nhưng không đùa được đâu”.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap2_9f272.jpg]
[FONT=Times New Roman]Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân cho rằng, sẽ có nhiều người chết và phát điên[/FONT]
[FONT=Times New Roman]nếu tình trạng áp vong nở rộ.
[/FONT]Nghe điều anh Quân nói, tôi thực sự không thấy đùa chút nào. Thực tế, đã có người chết (chị Cấn Thị Lâm, Phụng Thượng, Phúc Thọ, Hà Nội), còn số lượng người bị tâm thần sau khi đi áp vong thì nhiều vô kể, chưa thống kê hết được.

Anh Quân cũng kể rằng, anh đã đến rất nhiều trung tâm áp vong, tìm mộ, lên đồng để tìm hiểu, nghiên cứu, song anh chưa thấy ở đâu có vong nhập thật sự.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap3_5fbb4.jpg]
Anh Quân không tin có vong nhập vào người.
Để tôi thấy tận mắt hiện tượng gọi là vong nhập, ma nhập, anh Quân đã mời tôi chứng thực. Anh đã “áp vong” vào đồng nghiệp nữ đi cùng tôi. Anh Quân bảo, không phải việc áp vong với nữ dễ hơn nam, không phải phụ nữ yếu vía thì dễ bị vong nhập. Việc vong ít nhập vào phụ nữ, là vì cả xã hội, tư tưởng con người mặc định như vậy, nghĩ như vậy, tạo ra sự ám thị nặng nề. Với các chuyên gia thôi miên, thì đàn ông cũng như đàn bà, người già, người trẻ, người khỏe, người yếu, cũng sẽ bị “vong” nhập như nhau.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap4_922fa.jpg]
Vì tin vào vong, nên nhiều gia đình đã tha tổ mối về thờ.
Để chứng minh cơ thể con người là một bộ máy phức tạp, kỳ lạ nhất, anh đã thử nghiệm sức mạnh cơ thể. Anh yêu cầu đồng nghiệp nữ của tôi đứng dậy, nhắm mắt và thư giãn. Anh nâng cánh tay cô lên, nói vài câu ám thị, rằng cô có một sức mạnh mãnh liệt. Nói xong, anh gọi tôi đến, đề nghị tôi ấn tay đồng nghiệp xuống. Kỳ lạ thay, tôi lấy sức ấn xuống, cánh tay lại bật lên. Cánh tay yếu đuối của cô bỗng khỏe một cách kỳ lạ, tưởng chừng có thể đeo được vật nặng vài chục kg. Nhưng khi anh nói câu ám thị khác, thì cánh tay đó liền rơi thõng xuống, cô không còn chút sức lực nào.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap5_3c9e8.jpg]
Chỉ bằng mấy câu nói, mà cánh tay cô đồng nghiệp của tôi trở nên cứng như thép.
Sau khi yêu cầu cô đồng nghiệp của tôi thư giãn, bằng vài câu nói đơn giản, cô đồng nghiệp của tôi đã mất dần ý thức. Anh Quân nói: “bây giờ, em sẽ không còn tên nữa. Em sẽ không có tên gì cả”. Nói rồi, anh yêu cầu cô mở mắt và hỏi cô tên gì, cô lắc đầu bảo không biết mình tên là gì cả. Thú thực, tôi hơi sửng sốt trước hiện tượng kỳ lạ trước mắt. Cô bạn đồng nghiệp thông minh sắc sảo của tôi đã mất sạch trí nhớ, quên mất cả tên của mình.

Anh Quân bảo, sẽ còn nhiều hiện tượng lạ hơn nữa. Anh bảo với cô, đại loại là: “trước mắt em là một không gian rộng lớn, bằng phẳng, không có một vật gì cản trở, em hãy đi lại một cách tự do”. Vừa nói xong, cô bạn tôi bước đi, liền va vào đủ thứ, ngã dúi dụi. Theo anh Quân, khi anh nói vậy, lập tức cô không nhìn thấy thứ gì cả, trước mắt là không gian rộng lớn, đẹp đẽ, nên cứ rảo bước, nên mới vấp ngã.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap6_ee67f.jpg]
[FONT=Times New Roman]Anh Quân bảo: "Bàn tay em thật dài", thì cô thấy các ngón tay[/FONT]
[FONT=Times New Roman]mình dài ngoẵng như dị dạng.
[/FONT]Để thử nghiệm ngược lại, anh đưa cô bạn tôi ra hành lang và nói rằng xung quanh có rất nhiều thứ, cần phải đi lại cẩn thận. Thế rồi, dù hành lang chẳng có vật gì, cô cứ nhón chân từng bước, đi quanh co, né tránh những thứ vô hình.

Điều quái gở hơn nữa, là khi anh truyền ám thị rằng, có một con mèo rất đẹp, cô liền đưa tay bế mèo, thơm mèo, rồi nâng niu, nựng nịu như thể bế mèo thật, rồi cho nó đi tiểu, cho nó . Khi anh nói có cô bé dễ thương, cô liền bồng đứa bé và hôn hít, ru ngủ ầu ơ. Nhìn cô bạn tôi lúc này đúng là đang bị tâm thần nặng.

[Image: 160811afamilyDSvongnhap7_dec78.jpg]
Có hay không cái gọi là vong?
Để tôi thấy sự kỳ lạ hơn nữa, anh Quân liền truyền ám thị rằng, trước mắt cô bạn tôi là con voi của Hai Bà Trưng, rồi anh yêu cầu cô tả con voi đó. Lập tức, cô bạn tôi tả kỹ lưỡng, chi tiết hình dáng, độ lớn, sự dũng mãnh của con voi do Hai Bà Trưng cưỡi đi đánh giặc. Cô còn kể hai nữ tướng đánh giặc ra sao, hùng dũng thế nào, cứ như thể cô đang trực tiếp đứng xem hai nữ tướng ra trận.

Sau khi bắt cô bạn tôi diễn đủ trò để tôi hiểu, thì anh đưa cô bạn tôi về thực tại, tức đưa ý thức trở về điều khiển cơ thể.

Theo lời anh Quân, khi anh đưa ra ám thị, nói đến thứ gì, lập tức bộ não của người bị ám thị sẽ “vẽ” ra hình ảnh đó. Hình ảnh sinh động đến mức y như thật, khiến con người không thể phân biệt được. Nếu anh đưa ám thị vào cô bạn tôi, rằng cô là liệt sĩ A nào đó, lập tức cô sẽ là liệt sĩ A, nếu nói cô là Bà Triệu, đưa cho cô thanh đao, thì cô cũng sẽ múa đao, điều binh khiển tướng y như Bà Triệu!

[Image: 160811afamilyDSvongnhap8_4e0cd.jpg]
[FONT=Times New Roman]Anh Quân tuyên bố có thể khiến cả vạn người ở sân vận động
[/FONT]
[FONT=Times New Roman]Mỹ Đình bị "vong" nhập!
[/FONT]Anh Quân tuyên bố rằng, anh không chỉ có khả ng làm cho cô bạn tôi biến thành người khác, bị đủ các loại “vong” nhập vào, mà còn khiến 80% lượng người ngồi chật kín sân Mỹ Đình xem bóng đá bị vong nhập. Để khiến 40 ngàn người bị vong nhập cùng lúc, điều kiện anh đưa ra là phải chặn xe cộ đi lại trên các con đường xung quanh để tránh gây tiếng ồn, ngoài ra thời tiết cũng phải râm mát. Nếu hội đủ điều kiện đó, chỉ cần một chiếc micro và hệ thống loa với âm thanh chuẩn, anh sẽ khiến khoảng 80% số người có mặt ở sân vận động Mỹ Đình, kể cả già trẻ, lớn bé, đàn ông, đàn bà bị rơi vào hiện tượng như bị vong nhập ở các trung tâm áp vong tìm mộ.

Thạc sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân khẳng định có thể làm được điều đó và qua những gì chứng kiến tôi tin anh làm được. Theo lời anh, nếu cùng lúc mấy vạn người có biểu hiện giống bị vong nhập và có trạng thái tương đối giống nhau, thì có nghĩa không phải là vong nhập.

Sự thật về vong nhập, ma hành ở các trung tâm tìm mộ được thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân lý giải cặn kẽ, dựa vào kiến thức thôi miên chuyên sâu của mình.
[/INDENT]
hay thật đó. khầm phục Thạc sĩ quân
Bài tiếp nè

“Cô gái vong hành” và những khả năng kỳ dị

(VTC News) - Khi tập yoga, K. có thể gập đôi người lại, vắt 2 chân lên cổ mình, đi lại quanh nhà bằng 2 tay, trông chả khác gì dị nhân. Thậm chí, trong tư thế đó, cô chạy lướt đi bằng hai mông. Theo lời kể của K., cô có thể nâng cơ thể mình lơ lửng trên không trung giống như những nhà yoga huyền thoại của Ấn Độ!

Như đã nói ở kỳ trước, cách đây 2 năm, khi về Việt Nam, thấy hiện tượng các trung tâm áp vong mọc lên như nấm sau mưa, người người đi áp vong, nhà nhà đi áp vong, Thạc sĩ thôi miên y khoa Nguyễn Mạnh Quân đã thốt lên rằng, chỉ thời gian nữa, sẽ có hàng loạt người phát điên, rồi có khi chết cả làng cả xã. Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân không hoàn toàn tin vào thế giới vong hồn, song cũng không bác bỏ. Tuy nhiên, anh khuyên tất cả mọi người, cần tránh xa chuyện áp vong tìm mộ, giao lưu âm dương, bởi nó quá nguy hiểm. Điều cần thiết lúc này là chờ đợi các nhà khoa học có kết luận cuối cùng về hiện tượng này.


Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân dùng phương pháp thôi miên để chữa bệnh.
Cảnh báo của Thạc sĩ Quân đã thành sự thật. Mỗi bệnh viện tâm thần đều có con số khá dài bệnh nhân tâm thần có nguyên nhân từ chuyện áp vong. Anh Quân đã từng khuyên một số người không nên đi áp vong, song họ không nghe, đến khi bị hoang tưởng thật, thì lại nhờ anh chữa trị. Anh đã từng bực lên và quát: “Tôi không thể đi dọn rác như thế này được!”.

Nói rồi, anh Quân mở máy tính xách tay cho tôi xem để chứng thực lời anh nói. Trong mail của anh có cả trăm lá thư, với những lời lẽ thống thiết nhờ anh cứu mạng. Hầu hết những người nhờ vả anh chữa trị đều từng đi áp vong và hiện đang rơi vào trạng thái hoang tưởng, tâm thần rất nặng.

Trong số những lá thư đó, tôi đặc biệt chú ý lá thư đầy đau khổ của Nguyễn Thị K. (xin được giấu tên, địa chỉ cụ thể của nhân vật này).


Hành động tìm mộ là đốt đẹp, nhưng nếu vì việc đó mà phát điên, thì người chết cũng sẽ thật đau lòng.
Sau vài lần liên lạc, tôi cũng gặp được Nguyễn Thị K. Câu chuyện của tôi và K. diễn ra tại một quán café vắng. K. đau khổ vô cùng, còn tôi thì không lạ lùng gì với những hiện tượng như K.

K. vốn là một học sinh chuyên toán ở Thanh Hóa, tốt nghiệp Đại học Hà Nội 3 năm trước, hiện đang làm cho một doanh nghiệp nước ngoài tại Hà Nội. Công việc tốt, thu nhập cao, nhưng cô đang đứng trước nguy cơ đánh mất mình. Nguyên do từ chuyện áp vong.

Đầu năm nay, gia đình đã đưa K. đến áp vong ở Trung tâm tìm mộ Nam Cát (Nam Đàn, Nghệ An) của “nhà ngoại cảm” Phan Thị Hạnh, để tìm mộ cậu ruột.


Thật mê muội khi chúng ta tôn người có biểu hiện bệnh lý về thần kinh là "người giời".
Câu chuyện của K. cũng ly kỳ như những người khác kể, mà tôi đã nghe quá nhiều. Rời trung tâm tìm mộ, “vong” vẫn nhập vào K. “Vong” đã dẫn gia đình vào tận Quảng Trị, lên gần đến đỉnh một ngọn núi, rồi chỉ vào một điểm giữa rừng. Gia đình đào sâu xuống lòng đất khoảng 60cm, thì thấy một họp sọ. Ngoài hộp sọ ra, thì không thấy mẩu xương nào nữa. Theo lời K. thì xương đã tan hết. Gia đình không nhìn thấy, nhưng cô thì thấy rõ. Gia đình đã mang cốt liệt sĩ về, an táng tại quê nhà.

Tôi hỏi, có đúng đó là mộ của cậu K. không, thì K. lắc đầu không biết, không dám khẳng định, vì chưa đi xét nghiệm ADN. Nhưng với những gì đã xảy ra, thì gia đình K. tin tuyệt đối.

K. khẳng định rằng, khi “vong” nhập, cô vừa chạy vừa bay lên đỉnh núi! Dù chân yếu tay mềm, chẳng lên núi bao giờ, song cô chạy với tốc độ không ai đuổi kịp. Có lúc như lướt trên cành cây!


Khi rơi vào vô thức, cô gái chân yếu tay mềm này trèo cây nhanh như sóc.
Nhưng tai họa ở chỗ, tìm mộ xong rồi, vong vẫn không buông tha cô. Có lúc “vong” nhập, cô biến thành người khác, song cũng có lúc cô vẫn là mình, nhưng lại nhìn thấy linh hồn trước mặt. Bình thường thì không sao, nhưng hễ tĩnh tâm, là ma quỷ đủ loại hiện ra trước mắt. Rồi những giọng nói sai khiến, khuyên nhủ, đe dọa. Những âm thanh từ trên cao vọng xuống, đề nghị cô phải lập trung tâm để tìm mộ liệt sĩ! (Đã có khá nhiều người áp vong ở trung tâm tìm mộ Nam Cát, sau đó đã thành “nhà ngoại cảm” và đã lập trung tâm tìm mộ - PV).

Không những bị “vong” nhập thường xuyên, nhìn thấy ma quỷ suốt ngày, mà K. cũng phát sinh rất nhiều khả năng đặc biệt. Cô khẳng định, khi nhìn vào ai đó, cô biết quá khứ, tương lai, tính cách, phẩm chất của người đó. Thậm chí, khi tập trung tư tưởng, cô biến thành người Trung Quốc. Đã có lần, cô bạn học tiếng Trung thử khả năng nói tiếng Trung của K., cô đã nhập tâm và nói chuyện lưu loát. Thậm chí, có những từ khó đến nỗi, người giỏi học vài tháng mới phát âm được, song K. chưa học ngày nào, mà nói chuẩn như người Trung Quốc. Cô bạn sợ quá la toáng lên rồi gọi mọi người vào.


Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân không đủ sức để giúp đỡ những người bị "vong" hành.
Không dừng lại ở đó, K. còn biến thành một nhà yoga cực giỏi, dù trước đó K. không học yoga ngày nào, cũng không biết môn này học ra sao, học để làm gì. Đêm nào cũng vậy, khi chìm vào giấc ngủ, một luồng khí lạnh bỗng chạy dọc sống lưng, khiến K. giật thót mình, ngồi bật dậy.

Lúc đó, K. vẫn nhắm mắt, nhưng lại vô cùng tỉnh táo, nhìn rõ mọi vật. Cô mở cửa, đi ra ban công, rồi bắt đầu ngồi tập yoga một cách vô thức. Cô vận khí, dẫn khí đi khắp cơ thể. Những luồng khí chạy trong người, dọc cánh tay to như quả trứng lăn dưới da rồi thoát ra ngoài qua các huyệt đạo.


Khi rơi vào vô thức, K. có thể thực hành các động tác như nhà yoga số 1 Việt Nam Nguyễn Thế Trường.
Khi tập yoga, K. có thể gập đôi người lại, vắt 2 chân lên cổ mình, đi lại quanh nhà bằng 2 tay, trông chả khác gì dị nhân. Thậm chí, trong tư thế đó, cô chạy lướt đi bằng hai mông. Theo lời kể của K., cô có thể nâng cơ thể mình lơ lửng trên không trung giống như những nhà yoga huyền thoại của Ấn Độ! Tôi đề nghị K. biểu diễn, song cô không đồng ý, vì cô rất sợ rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh đó. K. để nghị tôi xác nhận chuyện này bằng cách đến Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người để hỏi, vì cô đã biểu diễn nhiều lần ở đó.

Luyện yoga chính là luyện khí và để tập được bài dẫn khí theo ý muốn như K., thì chỉ có những nhà yoga hoặc người tập khí công cực giỏi, đã tu luyện nhiều năm mới làm được. Ở Việt Nam, có lẽ chỉ có nhà yoga huyền thoại Nguyễn Thế Trường mới luyện được đến mức đó. Nhưng để bay lơ lửng trên không trung như lời K. kể, thì ở Việt Nam chưa có ai làm được.


Rất nhiều bi kịch xuất phát từ việc áp vong.
Những câu chuyện rùng rợn đó cứ ám ảnh K., một tiếng nói từ trên cao bắt cô phải tham gia đi tìm mộ liệt sĩ, nên cô không thể từ chối. Thế rồi, cách đây 3 tháng, K. đã tham gia Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, cùng các nhà ngoại cảm đi tìm mộ liệt sĩ.

Mặc dù đầu óc mụ mị, bị “ma quỷ” sai khiến, song K. là người có trình độ đại học, tiếp thu nền tư tưởng khoa học thực nghiệm của phương Tây (K. học chuyên ngành tiếng Anh), nên cô không dễ dàng tin vào chuyện ma quỷ. Sau 2 tháng làm việc ở Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, lang thang đi tìm mộ liệt sĩ khắp nơi, K. nhận thấy có nhiều điểm rất đáng nghi, phi logic và rất khó hiểu. Thế giới tâm linh đầy mâu thuẫn và thực sự chưa thuyết phục cô. K. nghi ngờ sự chính xác của việc tìm mộ bằng ngoại cảm, nên cô đã không tham gia tìm kiếm mộ liệt sĩ nữa.

Cho đến lúc này, K. vẫn không dám bác bỏ thế giới tâm linh, nhưng dù suốt ngày nhìn thấy ma quỷ, K. vẫn không tin có ma quỷ thực sự. K. hiện đang rơi vào một trạng thái vô cùng đau khổ, không có lối thoát. Tôi đã giải thích rất nhiều với K., mong K. thoát ra khỏi vòng kim cô của ma quỷ, thần thánh. Nhiều điều K. công nhận, tin tôi, song còn một số phân tích, giải thích của tôi, của các nhà khoa học, K. vẫn chưa hài lòng. K. cũng đã săn lùng, đọc nhiều tài liệu nghiên cứu của các nhà khoa học nước ngoài nhưng K. vẫn chưa thỏa mãn. Vì chưa thỏa mãn với một điểm lý giải nào đó của khoa học, hoặc khoa học chưa giải mã được thắc mắc của K., thì K. không thể dứt ra khỏi các vong hồn, ma quỷ.

Hàng ngày, hàng đêm, K. phải chiến đấu không ngừng nghỉ với thế giới ma quỷ. Lúc đến cơ quan, cô làm việc hùng hục, không cho đầu óc được thảnh thơi, tránh để ma quỷ xâm nhập. Những lúc hết việc làm, cô gọi điện nói chuyện với bạn bè, đi gặp gỡ người nọ, người kia. Nếu để đầu óc nghỉ ngơi, hoặc thư giãn, lập tức vong hồn, ma quỷ hiện ra trước mắt, rồi những âm thanh từ cao xa vọng lại. Vì phải căng thẳng chiến đấu với ma quỷ, nên cô rất mệt, ốm liên tục.

Nhưng ban ngày bận rộn còn chống lại được “ma quỷ”, chứ ban đêm, chìm vào giấc ngủ, chỉ được một lát, cô lại bật dậy như một hồn ma, ngồi luyện yoga ở ban công nhà mình.

K. biết mình rơi vào trạng thái của người bị “tẩu hỏa nhập ma”, đã bị tâm thần, hoang tưởng nặng và không ngại ngần đến bệnh viện tâm thần điều trị. Tuy nhiên, sau 2 tháng điều trị, K. lại rơi vào trạng thái quái gở. Vậy là, thời gian điều trị tại bệnh viện tâm thần đã không mang lại kết quả.

K. đã gọi điện, đã viết mail cho thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân, coi anh là điểm tựa duy nhất lúc này để cứu mình khỏi cơ mê muội. Tuy nhiên, vì anh Quân quá bận, chưa thể gặp được. Anh hẹn lần lữa đôi lần, K. buồn rầu không dám nhờ anh Quân nữa. K. đặt niềm tin vào tôi, nhờ tôi giúp đỡ gặp anh Quân, để mong anh gỡ cái thứ ma quỷ quái gở ra khỏi đầu óc cô, để cô được trở lại làm người bình thường.

Còn tiếp…

Phạm Ngọc Dương

Cái nè mới thú vị nè, mời bà con thưởng thức :>



Báo Tuổi trẻ đời sống ra thứ 5 hàng tuần, nội dung sau ra ngày 18/8/2011



Bác sĩ thôi miên “chiến đấu” với người nhập đồng
Tác giả: Hoàng Nguyễn


Trạng thái kỳ lạ mà tôi vừa trải qua đó mới chỉ là bước khởi đầu của một liệu trình trị liệu. Nó giúp các chức năng cơ thể trở lại trạng thái ổn định, cân bằng để bắt đầu có thể tiếp tục điều trị sâu hơn vào từng lĩnh vực mong muốn. Quả thật sau khi được thôi miên, tôi cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, đầu óc minh mẫn hơn rất nhiều. Bác sĩ Quân kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về những ca trị liệu, tôi đặc biệt chú ý đến câu chuyện khá thú vị và có thể nó cũng sẽ trở thành bài học cho bất kỳ người nào.


Câu chuyện ma quái của một bệnh nhân người Việt
Có một Doanh nhân người Việt tương đối thành đạt tại Đức gọi điện van nài xin anh chữa bệnh cho người vợ tên là T. Chị T. bị chứng “nhập đồng” và luôn nhận mình là “cậu”. Câu chuyện gia đình của người Doanh nhân này rất đặc biệt.

Ngày còn ở Việt Nam sau khi sinh đứa con đầu lòng chị T. bị mắc bệnh mất ngủ triền miên, chữa trị đông tây y đủ loại nhưng không khỏi. Sức khỏe giảm sút chị phải bỏ cả việc làm. Bà mẹ chồng đi xem bói, thày phán rằng căn số của người này cao nên phải làm lễ và đi hầu đồng thì mới khỏi bệnh. Vốn mê tín, bà mẹ chồng nghe thấy thế liền về nhà sắm lễ và đưa con dâu đến hầu đồng. Sau buổi hầu đồng đấy, cứ mỗi khi vào chùa hoặc đền là chị T. lại nhập đồng và nói lảm nhảm…

Tiếp tục đi xem thì thầy bói khác lại phán là chị có căn cậu lên phải lập phủ để thờ thì nhà mới có lộc… Sẵn có tiền của con trai bên Đức gửi về, bà mẹ chồng lập tức thuê người xây phủ thờ tại nhà và yêu cầu cô con dâu hàng ngày phải thờ tự, nhang khói.

Kể từ ngày ấy, chị T. lúc nào cũng có hiện tượng bị nhập, kể cả lúc chị không ngồi trong phủ. Chị ăn chay, xưng là “cậu” với tất cả mọi người, kể cả bố và mẹ chồng. Người nhà sợ quá bèn tìm đến nhà ngoại cảm Nguyễn Văn L khi đó nổi tiếng về việc tìm mộ. Ông L. phán rằng “cậu” nhập vào chị T. rất cao tay. Nếu chị T. hành nghề ngoại cảm thì còn giỏi hơn cả chính ông L. Ông L. chỉ có thể cầu xin với “cậu” không bắt chị T. lên đồng liên tục nữa nhưng với điều kiện là không được đưa chị T. lên chùa, không được lại gần chỗ đốt hương khói, không nghe chầu văn, không được đến những nơi cúng tế.v.v.
Những cách “bắt ma” ở trời Tây
Cực chẳng đã, ông chồng phải thu xếp và làm đoàn tụ để cả gia đình sang Đức để tiện việc chăm sóc vợ, phần hy vọng cách ly được chị vợ ra khỏi với nhang khói để chị không bị nhập đồng. Anh chồng hy vọng là với trình độ y học hiện đại ở đó sẽ chữa được cho vợ mình căn bệnh mất ngủ.

Khám bệnh, các bác sĩ bên đó nói là chị bị trầm cảm nặng và rối loạn não cảm xúc. Điều trị, uống thuốc nhưng chị T. vẫn không khỏi. Thậm chí chị T. còn bị mất hẳn chức năng ngủ. Thuốc ngủ chỉ giúp chị thiếp đi được 1-2 tiếng mỗi ngày.

Bữa cơm của gia đình họ đã từ lâu chẳng bao giờ có được không khi đầm ấm bởi vì chị T. không chịu được mùi của thức ăn mặn. Thậm chí nếu có ai quên, nhúng chiếc muôi có dính chút nước thịt vào nồi canh chay, chị sẽ phát hiện ra ngay.

Nhân dịp lễ Phât đản có Sư thầy từ Srilanka sang Đức và ở tại một chùa gần thành phố Frankfurt am Main, gia đình đã đến để nhờ vị sư này giúp đỡ. Sư thầy chữa bệnh cho chị T. bằng cách kết hợp châm cứu, điểm huyệt, rồi làm các lễ giải, cầu an, nhưng bệnh tình của chị thì không hề thuyên giảm.
Sau đó, một bà thầy khác người Việt có tiếng là cao tay đã đưa chị T. về chùa gần thành phố Hanover để chữa bệnh. Vị này nói rằng, trong cơ thể của chị T. luôn có một cái vong, vong này là một người đàn ông, 42 tuổi, muốn lấy chị T. làm vợ. Chính vì thế mà nó đã làm cho 2 vợ chồng bất đồng, không cho chị T. ngủ với chồng.
Hàng ngày cứ mỗi khi đến giờ niệm Phật thì chị T. lại phải đội cái mõ để thầy gõ… 4 tuần liền. Vị thầy này bắt phải gọi chị T. là Huệ vì lý do nếu không thì cái vong lại nhận ra và nhập vào và hành hạ chị T. Lập tức anh chồng phải viết những tờ giấy to dán khắp nhà cho những đứa con khỏi quên: “Tên của mẹ bây giờ là Huệ! Phải gọi mẹ là Huệ…”. Thế là ngôi nhà đã treo đầy những thanh kiếm trừ tà, bùa chú, nay lại được dán thêm những tờ giấy nhắc nhở.

Vị thầy còn nói rằng chị T. có căn tu, gia đình nên để chị đi tu, nếu không thì sẽ chết người. Nghe thấy vậy thì anh chồng phát hoảng, nếu vợ đi tu thì 2 đứa con nhỏ rồi đây sẽ trông cậy vào ai? Anh đã phải tìm đến chuyên gia thôi miên Nguyễn Mạnh Quân nhờ giúp đỡ.

Chuyên gia thôi miên cao tay hơn cả “thầy phù thủy”

Dừng một chút nhấp ngụm nước trà, anh Quân giải thích: Trong trường hợp của chị T. thì trạng thái lên đồng cũng chính là trạng thái vô thức. Khi đó, mọi hành động đều tuân theo yêu cầu của cơ thể hoặc sự tự ám thị từ trước chứ không phụ thuộc vào sự phân tích của bộ não. Các yếu tố như nhạc chầu, khói hương, điện thờ… là các yếu tố có tác dụng giống như lời nói ám thị. Nó là một phản xạ có điều kiện làm cho người ta nhập đồng. Vậy khi tách chị T. ra khỏi môi trường đó, sự tác động từ ngoại cảnh không còn thì tất nhiên chị T. sẽ không bị nhập thường xuyên nữa. Hoàn toàn không cần đến sự “xin cậu” như nhà ngoại cảm L.
Cách gọi chị T. là Huệ cũng vậy. Chị T. đã tự ám thị mình là “cậu”, “cậu” chỉ có ở trong T., thế nên gọi là Huệ thì chị sẽ không bị nhập.
Hôm anh Quân đến chữa bệnh cho trường hợp đặc biệt này, thì anh chồng phải đưa chị T. từ chùa về nhà. Trong nhà có mấy người canh chừng chị vợ. Họ phải “gác” vì sợ chị T. chạy ra ngoài đường, đã có lần trong lúc nhập đồng chị T. đã từng lao cả đầu vào bức tường gạch.
Khi thấy anh Quân bước vào nhà, chị T. chỉ thẳng mặt hỏi: “Thằng nào đây? Tại sao không chào “cậu”? Anh Quân thoáng nghĩ trước tiên là phải tiếp xúc được với vô thức của người này, chỉ có vậy may ra mới có thể đưa họ ra khỏi trạng thái nhập đồng.
Bác sĩ Quân nói khá to với người nhà, mục đích là để chị T. nghe thấy: “Đúng là “cậu” thật rồi! “Cậu” thật rồi! Cậu thì giỏi lắm, và nếu là cậu thì cậu sẽ đứng một chân cho mà xem. Đây là cách đưa ám thị gián tiếp. nghe thấy vậy mắt chị T. long lên sòng sọc, co một chân lên, đầu lắc lắc…Mọi người bắt đầu ồ lên ngạc nhiên. Anh Quân vừa nhẹ nhàng bước lại gần và vừa nói tiếp: “Rồi hay lắm” nhưng nếu là cậu thì chắc chắn cậu lại giơ một tay nên nữa đấy nhé! Vừa dứt lời chị T. hừ lên một tiếng và giơ cánh tay lên cao…Khi thấy đối tượng đã thực hiện liên tiếp 2 ám thị gián tiếp của mình, bác sĩ Quân lập tức đưa ra một ám thị mạnh nhưng trực tiếp: Anh chỉ tay vào mặt chị T. quát lớn: “Đứng im!”. Tất cả mọi người đều giật mình còn chị T. thì đứng nguyên không hề nhúc nhích. Anh lại quát: “Quỳ xuống”. Chị T. lập tức làm theo. Lúc này anh mới đặt tay vào trán chị T. và nói tiếp: “Bạn hãy nhắm mắt lại, và bắt đầu để cho đầu óc mát mẻ, nhẹ nhàng …”. Những lời ám thị thư giãn như ru khiến cho cơ thể của chị T. sau một thời gian rất dài căng thẳng, mất ngủ, mệt mỏi lập tức lỏng ra và gần như muốn đổ sập xuống nền nhà…
Mọi người xung quanh tròn mắt ngạc nhiên, có người tưởng anh Quân là một vị pháp sư cao tay đã trị được “ma” hay “cậu” nào đó trong cơ thể chị T.
Ngay sau lần trị liệu đầu tiên, chị T. đã có cảm giác buồn ngủ và lúc ngắt ca trị liệu chị đã ngủ rất ngon lành. Những đứa con của chị rất ngạc nhiên và rất vui khi thấy vị “pháp sư” này rất thân thiện mà chữa bệnh hiệu quả, không hề thấy động tới một nén nhang hay một tờ bùa phép. Khi đã tin và coi vị bác sĩ như người nhà, chúng đề nghị một điều nữa, đó là làm cho mẹ chúng có thể ăn mặn để cả gia đình cùng đoàn tụ trong bữa ăn vui vẻ cuối tuần. Anh Quân đồng ý và hứa sẽ cố gắng để cho các cháu được vui với nguyện vọng rất chính đáng này. Sau lần trị liệu thứ 3, chị T. đã quyết định sẽ ăn cơm cùng với gia đình và món ăn mà chị cảm thấy rất thèm được ăn là món tôm tẩm bột chiên giòn …
Sau 5 ngày trị liệu tăng cường liên tục, gia đình chị T. lần đầu tiên có được nếp sinh hoạt hoàn toàn bình thường. Chị T. đã vui vẻ và muốn được thực hiện những công việc của một người mẹ, người vợ. Các thanh kiếm trừ tà, những tờ giấy dán trên tường đã được gỡ và bỏ đi. Từ hôm đó chị T. lại được gọi bằng tên thật, chị ngủ ngon, không lên đồng và cũng chẳng thấy con “ma” nào về để quấy nhiễu nữa.
Lúc này, bác sĩ Quân mới giải thích căn nguyên bệnh tình của chị T. Phải sống xa chồng, lại nghe tin đồn là anh chồng bên Đức có bồ, chị T. bị ảnh hưởng tâm lý nặng. Những câu cửa miệng đại loại như: “ Cứ mỗi khi nhắc đến chồng là tức muốn phát điên lên” hoặc “cứ nghĩ đến chồng là lại tức không ngủ được”. Chính lời nói này đã vô tình trở thành một tự ám thị khiến chị mất ngủ. Khi niềm tin đã trở thành đức tin thì việc biết mình có căn cậu trong lúc nhập đồng sẽ là một sự tự ám thị rất mạnh. Nó đã khiến cho chị T. nghĩ mình là “cậu” và có hành động như “cậu”. Trong trường hợp của chị T. không có “ cô, cậu, ma quỷ” nào nhập cả. Đó chẳng qua chỉ là những ám thị tiêu cực vô tình chị đã ghi nhận trong thời gian sức khỏe suy giảm. Tất cả những hành động bất thường của chị T. là do ảo giác của bộ não đã quá suy nhược sau chấn động tâm lý và mất ngủ tạo nên mà thôi.
---------
Kỳ sau:

“Ma thuật” của bác sĩ thôi miên và bí quyết phá bỏ “bùa yêu”.

:-?? :-?
Mình vẫn tin có vong nhập thật đớ, bác mình đây này! :|
vuvu84 Đã viết:Mình vẫn tin có vong nhập thật đớ, bác mình đây này! :|
Smile) dị đoan tin là có không tin thì không!