09-14-2011, 05:02 AM
Ngày xưa ấy.!cái lúc nó biết được thế giới ảo là gì thì đó chính là cái lúc mà nó hiểu cuộc đời chua chát.
Nó đã sống với vết thương trong lòng chẳng phút nguôi ngoai.
Ảo đến với nó thật nhẹ nhàng. Thật bình yên. Ở nơi đó nó tìm lại chính những yêu thương mà tưởng chừng như nó sẽ không bao giờ còn lại nữa.
[Nó] - Một tâm hồn còn quá nhạy cảm, ngây thơ.. nhưng nó lại bị cuộc đời nghiệt ngã xô đẩy.
[Nó] - Bắt đầu lạnh hơn, bắt đầu vô tâm, bắt đầu buông xuôi và bất cần....
[Nó] - Sống đơn giản chỉ với 2 chữ tồn tại.
[Nó] - Rồi đã biết thế nào là bon chen, thế nào là dẫm đạp lên nhau. và rồi [Nó] cũng đã biết thế nào là sự bất công.
Ngày tháng cứ mãi trôi đi,cái vỏ bọc trong nó ngày một dày lên, ngày một hoàn thiện hơn.
GIọt nước mắt của nó đã biết thế nào là chảy ngược và cũng biết thế nào là mặn chát mỗi khi nó òa khóc trong bóng tối lẻ loi.
Mỗi cơn mưa đổ xuống là một lần nó đắm chìm trong nước mắt..... [Nó] yêu mưa vì chỉ có mưa mới biết rằng nó đang khóc.
Giờ ngồi đây nó lại khóc.... Có cái gì đó nóng hổi cứ chảy dài trên má nó..... lên môi nó.. mặn chát.
****************
ảo --- ảo đã cho nó những niềm hạnh phúc vô bờ và ảo cũng làm tin nó tan nát.
Ảo cũng có bon chen, cũng có ghanh gét và đố kỵ.
Ảo cũng biết là giải tạo dù cho chẳng nhận được gì ngoài nỗi đau.
Bẩn bựa, chua ngoa, kinh tởm.....
Sống thật lòng, sống là mình thì bị người ta đố kỵ. giỏi giang để bị ganh ghét.
Nói thật - Khi nào đau,vấp ngã mà không ai nâng, khi nào không còn ai bên cạnh lúc nó mới hiểu được chữ đời.
Nó đã sống với vết thương trong lòng chẳng phút nguôi ngoai.
Ảo đến với nó thật nhẹ nhàng. Thật bình yên. Ở nơi đó nó tìm lại chính những yêu thương mà tưởng chừng như nó sẽ không bao giờ còn lại nữa.
[Nó] - Một tâm hồn còn quá nhạy cảm, ngây thơ.. nhưng nó lại bị cuộc đời nghiệt ngã xô đẩy.
[Nó] - Bắt đầu lạnh hơn, bắt đầu vô tâm, bắt đầu buông xuôi và bất cần....
[Nó] - Sống đơn giản chỉ với 2 chữ tồn tại.
[Nó] - Rồi đã biết thế nào là bon chen, thế nào là dẫm đạp lên nhau. và rồi [Nó] cũng đã biết thế nào là sự bất công.
Ngày tháng cứ mãi trôi đi,cái vỏ bọc trong nó ngày một dày lên, ngày một hoàn thiện hơn.
GIọt nước mắt của nó đã biết thế nào là chảy ngược và cũng biết thế nào là mặn chát mỗi khi nó òa khóc trong bóng tối lẻ loi.
Mỗi cơn mưa đổ xuống là một lần nó đắm chìm trong nước mắt..... [Nó] yêu mưa vì chỉ có mưa mới biết rằng nó đang khóc.
Giờ ngồi đây nó lại khóc.... Có cái gì đó nóng hổi cứ chảy dài trên má nó..... lên môi nó.. mặn chát.
****************
ảo --- ảo đã cho nó những niềm hạnh phúc vô bờ và ảo cũng làm tin nó tan nát.
Ảo cũng có bon chen, cũng có ghanh gét và đố kỵ.
Ảo cũng biết là giải tạo dù cho chẳng nhận được gì ngoài nỗi đau.
Bẩn bựa, chua ngoa, kinh tởm.....
Sống thật lòng, sống là mình thì bị người ta đố kỵ. giỏi giang để bị ganh ghét.
Nói thật - Khi nào đau,vấp ngã mà không ai nâng, khi nào không còn ai bên cạnh lúc nó mới hiểu được chữ đời.
.