12-16-2015, 05:05 AM
12-16-2015, 05:05 AM
02-04-2016, 02:22 AM
(( Ban đầu, ba mẹ tôi cũng phản đối lắm vì không tin tưởng cấm yêu, sợ cái kiểu bướm bay bướm đậu cả thèm chóng chán của mấy thầy GV trẻ… sẽ làm bà chị tôi tổn thương tái phát bệnh trở lại. Với nữa là hoàn cảnh nhà tôi quá đối lập với nhà thầy kia, nên ba mẹ tôi nhất quyết không đồng ý. Cho đến ngày chị tôi cấp cứu vì quặn thận, ba tôi hối hả bắt xe trong đêm để kịp ra Bệnh viện 108 với chị. Từ ngày đấy ba tôi mới biết anh K tốt với chị tôi như thế nào. Ba về còn kể với mẹ tôi “ Thằng # chăm con mình còn hơn vợ chồng mình chăm ấy. Nhìn con mình đau mà nó đứng sững mắt rưng rưng chực khóc rõ tội nghiệp. Sáng nó đi giảng chiều với tối nó lại cắm mặt trong bệnh viện tới khuya, ngày nào cũng phải đuổi ra rả nó mới chịu về”. Tôi bắt đầu thấy nể anh rể tôi từ đấy. Vì nếu là tôi, chưa chắc tôi đã đủ bản lĩnh để yêu và hi sinh cho một người suốt ngày ốm đau như bà chị mình. 
( Về phía anh rể tôi thì có xa đến mấy vẫn quan tâm hỏi han chị tôi như thường, may là thời đại công nghệ hóa skype viber quá mượt , thỉnh thoảng có người về VN anh lại gửi sữa, thuốc bổ cho bà chị tôi, chăm chị tôi cứ như chăm trẻ con vậy (tôi cũng được ăn hôi một ít 
)