Diễn Đàn Tuổi Trẻ Việt Nam Uhm.VN - Những câu thơ tình hay nhất...

Diễn Đàn Tuổi Trẻ Việt Nam Uhm.VN

Phiên bản đầy đủ: Những câu thơ tình hay nhất...
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Xem phiên bản đầy đủ với định dạng thích hợp.
Biển vắng
Rơi chiều vàng ngơ ngác sóng
Xin đừng dõi chi chân trời
Anh ngồi im chìm bên chiếc bóng
Chén này mình với biển thôi

Một cộng một thành đôi
Anh cộng cô đơn thành biển
Nắng tắt rồi mà người ko đến
Anh ngồi rót biển vào chai.......
Trịnh Thanh Sơn
NHỚ LẮM ! CỎ MAY ƠI !

Cỏ may ơi !
Nhớ lắm những ngày
Tóc dài áo trắng
Chiều chiều tan trường
Cánh bướm lững lờ bay

Con đường đến trường
Hàng cây vương vấn
Hoa dại bên đường
Mọc lẫn với cỏ may

Chiếc nón bài thơ
Mỏng manh trong gió
Bước chậm để chờ
Ai đến lại làm ngơ

Áo trắng mộng mơ
Hồn còn bỡ ngỡ
Đang đợi đang chờ
Ai tặng một bài thơ

Cỏ may ơi !
Có nhớ những lần
Nụ cười e ấp
Chờ người đến gần
Cứ bước chẳng ngừng chân

Dấu đôi mắt buồn
Vào trong vành nón
Một cánh chuồn chuồn
Bay đến đậu rồi đi

Rồi đến mùa thi
Phượng hồng chưa nở
Chẳng biết nói gì ?
Nước mắt tiễn người đi

Cỏ may ơi ! Qua bao mùa xuân lỡ
Đèn thị thành chẳng soi tỏ ngày mai
Tulip , lily , rực rỡ trang đài
Nhưng ta trót yêu rồi một loài cỏ

Bóng đèn vàng thay ánh trăng sáng tỏ
Ta thẫn thờ giữa phố chợ người qua
Xác ở đây hồn ở tận phương xa
Bút mực nào ? Kể cho cùng nỗi nhớ

Tình yêu ơi ! Dù một lần chưa ngỏ
Chỉ nhìn nhau ta rung động cả đời
Mấy vần thơ ta gom lại thành lời
Tình bất tử là mối tình đã lỡ

VM.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi http://www.uhm.vn ----------
Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Phần nhiều nhất anh dành cho ĐẢng
Phần cho thơ và phần để em yêu
Em mỉm cười thế cũng nhiều anh nhỉ?
bài TÔI YÊU EM của PUSKIN là bài thơ tình hay nhất ếk
like
1. Cảm Xúc Không Tên...!

Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Đắng đo thay cho những ngón tay mềm
Làn hơi ấm đầy êm đềm ấp ủ

Anh van lòng cho trái tim hãy ngủ
Cho thời gian ngừng lại chút suy tư
Để lương tâm rỏ tí nét cộng, trừ
Chữ ân ái xem chừ ôi quá nặng

Có phải chăng chuyện tình nầy chưa đặng
Mặc dù ai...da thịt đã ngã nghiêng
Có phải chăng anh chuốc lấy ưu phiền
Hay em đã chấp nhận điều may rủi

Ai đành lòng ai nỡ nào xua đuổi
Đôi má hồng mùi hương tuổi đôi mươi
Những nét cong quyến rủ của tiên thời
Còn nguyên vẹn của một đời con gái

Bước tiến âu lo, nhưng không đành thoái
Biết tả làm sao cho cảm xúc không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.

BTN
Cảm Xúc Không Tên 2

Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng anh sẽ bị lãng quên
Bởi anh chỉ--một trò đùa tạm bợ

Em gian dối, anh biết nhưng chẳng sợ
Đem xảo tình cuống vớ linh hồn anh
Như lá non bám níu lấy thân cành
Sự gắn bó là điều anh cần nhất

Đã bao đêm anh vẫn hoài trở giấc
Lòng cuồng quay vì ánh mắt nhởn nhơ
Em gần anh nhưng chỉ bằng vu vơ
Bằng ngạo nghễ và vở tuồng, kịch bản

Anh hiểu được nhưng chưa hề chán nản
Chỉ mong rằng em giác ngộ một ngày
Để tim hoang được thuần phục đổi thay
Cho một thoáng lòng nầy em thấu tỏ

Anh vẫn đây mặc dù nên bỏ ngõ
Cảm xúc nầy chẳng rõ cũng không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.

BTN
Lần cuối Tiễn đưa


Hôm tiễn nhau đi, bước nặng nề
phi trường hồn nghẹn nỗi đau tê
tiếng rú phi cơ nghe rền rĩ
lòng của người đi ... chẳng nỡ về

Lần cuối cầm tay, ôi vấn vương
thương nhớ trào dâng, mấy dặm trường
gót nặng, nện thềm, từng anh bước
hồn em chết lặng, phủ hơi sương

Em đứng bơ vơ giữa đám người
tim buồn đau xót nỗi chia li
hỏi người đưa tiễn, người được tiễn:
Ai đã buồn hơn, lệ ướt mi !?

Tình ta biến hoá những chiếc tàu
ngàn đời biết đủ sức tìm nhau ?
lần tiễn đưa nhau về phương ấy
khắc dáng người thương, đến ngàn sau
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi http://www.uhm.vn ----------
Đời !


Đời nhạo tôi ... Một chữ khờ, si dại
kiếp con tằm, vây kén, trả nợ tơ
suốt nữa đời, gậm nhấm mối mộng mơ
cho nhân thế kết thành tơ, gấm, lụa

Đời cười tôi ... Một chữ tình, vây bủa
quay quắt hồn, tìm ngõ cụt không tên
bước thấp, cao vô lối chốn chênh vênh
chưa thoát ngõ, vì đa tình tự cổ

Đời chê tôi ... Một chữ nghèo, khốn khổ
cảm mến người, đè nén tận lòng sâu
ôm tương tư, khoé mắt ngấn giọt châu
không dám tỏ, vì sợ người chê trách

Đời oán tôi ... Một chữ lòng, mục rách
chấp vá hoài, muôn mảnh vụng thô sơ
vẫn thế thôi, ai đã biết, đã ngờ
vì nhân thế làm tâm hồn ngây dại

Đời ghét tôi ... Một chữ cười, tê tái
tôi cuồng ngông, thế thái vốn vô tình
nhân gian kia, ngàn vạn lối loạn hình
lúc mờ tỏ, không làm sao hiểu được
Ga Vắng

Đời nghiệt ngã tiễn ta về xứ lạ
khuất dần sau, dãy núi đá chênh vênh
lần vẫy tay, thôi thúc tiếng vang rền
đoàn tàu nhỏ, bỏ lìa sân ga vắng

Ngày chia ly, lối tình nào mặn đắng
đôi đường rầy, hun hút đến mong lung
bỏ sau lưng, một bóng dáng lạnh lùng
rồi khắc khoải đến tận cùng thống khổ

Và ngày ấy, chuyện tình ta vỡ đổ
ngàn mảnh sầu, trót đóng trái tim si
kẻ ở lại, đưa tiễn một người đi
như ga vắng, một lần tàu rời bến
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi http://www.uhm.vn ----------
Làng Quê


Tre rũ rượi ven bờ nghiên lá úa
từng thân gầy, mong mỏi những hạt mưa
in đáy nước, màu tím chiều loang lổ
con đò buồn, đón đợi khách ngày xưa

Trên sông vắng, tiếng hò cô gái lái
chống cây chèo, mời gọi khách qua sông
chẳng kẻ đáp, đau lòng người e ngại
để lục bình, trôi mãi kiếp bèo, mây

Đường đê cũ, nông phu dừng quẫy gánh
vụt tay chai, vào nước sóng sánh lan
hớp ngụm mát, trong nỗi sầu hiu quạnh
ngọn gió nào, lành lạnh đến tâm can

Im lặng quá, buổi trưa hè nắng gắt
lũ mục đồng, lững thững cỡi trâu qua
chẳng màn tấu, khúc sáo, tiêu rộn rã
nên không gian, chừng mất cả âm thanh

Bên đồng lúa, đám chim trời vun xới
những con sâu, vội vã rút vào hang
đám thợ gặt nhìn nhau đang sợ tối
khói lam chiều, đã thoáng toả hơi sương
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng biến thành thơ

Hai chiếc dép gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu


Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
Từ một hôm không nhớ nữa
có em bên ta này
Tình vươn vai ra nắng
Ta biết sẽ thủy chung
Và ta yêu em không vướng bận gì
để em rót đầy cho chuỗi ngày vất vả

Để môi em cất lời
tạ ơn cơn gió lành
cho tóc bồng sáng lên từ vai
Môi em hát ngọt
tuôn những lời như ánh ngọc
Lòng trong veo em giữ yên dùm ta...
hay quá, rất thích thơ