10-15-2013, 02:46 AM
“Đại tướng Võ Nguyên Giáp ra đi nhưng luôn sống mãi trong lòng người dân Việt Nam. Chúng con, những SV CĐ sư phạm Hà Nội, những thanh niên thủ đô, nhà giáo trong tương lai nguyện noi theo gương Bác...”
Đó là lời chia sẻ nghẹn ngào của đồng chí Bí thư Đoàn Nguyễn Đức Quang cùng hơn 200 SV CĐ Sư phạm Hà Nội khi thắp những ngọn nến với dòng chữ " Vĩnh biệt Đại tướng".
![[Image: vinhbiet1310134-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310134-9ba9d.jpg)
Với tinh thần xung kích tình nguyện, cùng với các tình nguyện viên tại Hà Nội, 400 tình nguyện viên CĐSP Hà Nội đã cùng góp sức hỗ trợ, bảo vệ an ninh, lập hàng rào sống, phân luồng giao thông...xung quanh nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông - nơi diễn ra lễ viếng đưa tiễn đại tướng Võ Nguyên Giáp hôm 12, 13/10 vừa qua.
![[Image: vinhbiet1310139-15d43.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310139-15d43.jpg)
Đặc biệt với những "nhà giáo tương lai", đó là những ngày vô cùng đặc biệt khi cảm xúc như dâng trào, niềm thương nhớ nghẹn ngào hướng về vị Đại tướng kính yêu của dân tộc.
![[Image: vinhbiet1310131-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310131-9ba9d.jpg)
Và những dòng tâm sự của bạn gái có tên Mai Ngân, dường như cũng là tâm trạng của những bạn trẻ khi đứng trước hình ảnh người Đại tướng: "Bác ơi, trong những ngày vừa qua, lần đầu tiên trong cuộc đời cháu hiểu được thế nào là "đồng bào", là "nước mắt rơi chung", là "niềm chung của cả dân tộc", Bác ạ!
![[Image: vinhbiet1310132-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310132-9ba9d.jpg)
Sinh ra trong hoà bình êm ấm, chúng cháu không hình dung được sự tàn ác của chiến tranh, không thể hiểu được vô vàn những điều hy sinh mất mát của các thế hệ cha anh đi trước, chỉ nghe kể lại những khó khăn gian khổ, mất mát người thân mà thấy xót xa, cảm phục.
![[Image: vinhbiet1310135-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310135-9ba9d.jpg)
Vậy mà những ngày qua, trái tim cháu như nghẹn lại, lần đầu tiên cảm thấy như một điều gì vô cùng cao quý bị mất đi, bước chân chỉ mong sao thật nhanh để được vào viếng Bác. Ước nguyện cháy bỏng được tiễn đưa Bác, được nhắn gửi tới Bác những lời tri ân cuối cùng là của hàng triệu triệu con người Việt Nam, Bác ạ!
Khi cháu được hoà mình vào dòng người nối dài hàng cây số từ các ngả đường vào Nhà tang lễ Quốc gia, khi đứng lặng trước căn nhà 30 Hoàng Diệu trước kia Bác từng sống, giờ được phủ đầy bằng những bông hoa kính viếng trong ánh nến, nước mắt cháu bỗng nhoà đi cùng biết bao con người chắp tay kính cẩn bởi một nỗi xót thương đến khôn cùng.
![[Image: vinhbiet1310136-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310136-9ba9d.jpg)
Chắp tay cúi đầu trước Bác mà lòng trào một lời xin lỗi, chúng cháu có lỗi lắm Bác ơi vì đã sống những ngày ấm êm mà lãng quên lịch sử, gạt đi công lao xương máu của biết bao nhiêu con người dựng xây đất nước mà chỉ lo nghĩ cho riêng mình.
Biết bao người đứng quanh cháu như xích lại gần nhau, lòng thổn thức khôn nguôi như phải rời xa người anh, người cha, người ông rất mực kính mến. Lần đầu tiên cháu cảm thấy xung quanh mình đây đều là những người đồng bào Bác ạ, cả những người không thể đến viếng nhưng nhớ đến Bác mà trào nước mắt, những con người với niềm chung là đồng bào ta đây.
Nước mắt cứ lặng lẽ rơi, đứng bên cháu trước căn nhà ở phố Hoàng Diệu là một cậu bé với ánh mắt to tròn ngơ ngác hỏi mẹ: "Mẹ ơi, con đến thăm nhưng ông không có ở nhà sao? Ông còn ở đây hay đi đâu hả mẹ?"
Và giây phút ấy, cháu chợt cảm thấy lòng ấm áp khi nghe câu trả lời: "Ông đi xa để gặp những người bạn, người đồng chí trước đây nhưng vẫn luôn ở trong trái tim tất cả mọi người con ạ". Cậu bé với đôi mắt sáng bỗng mỉm cười.
Bác ơi, suốt những năm tháng cuộc đời cống hiến cho Tổ quốc, sẽ mãi mãi không phải là sự vĩnh biệt chia ly, bởi Bác sẽ vẫn luôn ở trong trái tim chúng cháu, luôn là niềm tin, là nguồn động viên, là chỗ dựa tinh thần vững chãi, là ánh sáng chỉ đường, dẫn lối cho những thế hệ mai sau..."
Đó là lời chia sẻ nghẹn ngào của đồng chí Bí thư Đoàn Nguyễn Đức Quang cùng hơn 200 SV CĐ Sư phạm Hà Nội khi thắp những ngọn nến với dòng chữ " Vĩnh biệt Đại tướng".
![[Image: vinhbiet1310134-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310134-9ba9d.jpg)
Với tinh thần xung kích tình nguyện, cùng với các tình nguyện viên tại Hà Nội, 400 tình nguyện viên CĐSP Hà Nội đã cùng góp sức hỗ trợ, bảo vệ an ninh, lập hàng rào sống, phân luồng giao thông...xung quanh nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông - nơi diễn ra lễ viếng đưa tiễn đại tướng Võ Nguyên Giáp hôm 12, 13/10 vừa qua.
![[Image: vinhbiet1310139-15d43.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310139-15d43.jpg)
Đặc biệt với những "nhà giáo tương lai", đó là những ngày vô cùng đặc biệt khi cảm xúc như dâng trào, niềm thương nhớ nghẹn ngào hướng về vị Đại tướng kính yêu của dân tộc.
![[Image: vinhbiet1310131-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310131-9ba9d.jpg)
Và những dòng tâm sự của bạn gái có tên Mai Ngân, dường như cũng là tâm trạng của những bạn trẻ khi đứng trước hình ảnh người Đại tướng: "Bác ơi, trong những ngày vừa qua, lần đầu tiên trong cuộc đời cháu hiểu được thế nào là "đồng bào", là "nước mắt rơi chung", là "niềm chung của cả dân tộc", Bác ạ!
![[Image: vinhbiet1310132-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310132-9ba9d.jpg)
Sinh ra trong hoà bình êm ấm, chúng cháu không hình dung được sự tàn ác của chiến tranh, không thể hiểu được vô vàn những điều hy sinh mất mát của các thế hệ cha anh đi trước, chỉ nghe kể lại những khó khăn gian khổ, mất mát người thân mà thấy xót xa, cảm phục.
![[Image: vinhbiet1310135-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310135-9ba9d.jpg)
Vậy mà những ngày qua, trái tim cháu như nghẹn lại, lần đầu tiên cảm thấy như một điều gì vô cùng cao quý bị mất đi, bước chân chỉ mong sao thật nhanh để được vào viếng Bác. Ước nguyện cháy bỏng được tiễn đưa Bác, được nhắn gửi tới Bác những lời tri ân cuối cùng là của hàng triệu triệu con người Việt Nam, Bác ạ!
Khi cháu được hoà mình vào dòng người nối dài hàng cây số từ các ngả đường vào Nhà tang lễ Quốc gia, khi đứng lặng trước căn nhà 30 Hoàng Diệu trước kia Bác từng sống, giờ được phủ đầy bằng những bông hoa kính viếng trong ánh nến, nước mắt cháu bỗng nhoà đi cùng biết bao con người chắp tay kính cẩn bởi một nỗi xót thương đến khôn cùng.
![[Image: vinhbiet1310136-9ba9d.jpg]](http://dantri4.vcmedia.vn/y0V2Vnsx49nhQPv7HdH/Image/2013/10/vinhbiet1310136-9ba9d.jpg)
Chắp tay cúi đầu trước Bác mà lòng trào một lời xin lỗi, chúng cháu có lỗi lắm Bác ơi vì đã sống những ngày ấm êm mà lãng quên lịch sử, gạt đi công lao xương máu của biết bao nhiêu con người dựng xây đất nước mà chỉ lo nghĩ cho riêng mình.
Biết bao người đứng quanh cháu như xích lại gần nhau, lòng thổn thức khôn nguôi như phải rời xa người anh, người cha, người ông rất mực kính mến. Lần đầu tiên cháu cảm thấy xung quanh mình đây đều là những người đồng bào Bác ạ, cả những người không thể đến viếng nhưng nhớ đến Bác mà trào nước mắt, những con người với niềm chung là đồng bào ta đây.
Nước mắt cứ lặng lẽ rơi, đứng bên cháu trước căn nhà ở phố Hoàng Diệu là một cậu bé với ánh mắt to tròn ngơ ngác hỏi mẹ: "Mẹ ơi, con đến thăm nhưng ông không có ở nhà sao? Ông còn ở đây hay đi đâu hả mẹ?"
Và giây phút ấy, cháu chợt cảm thấy lòng ấm áp khi nghe câu trả lời: "Ông đi xa để gặp những người bạn, người đồng chí trước đây nhưng vẫn luôn ở trong trái tim tất cả mọi người con ạ". Cậu bé với đôi mắt sáng bỗng mỉm cười.
Bác ơi, suốt những năm tháng cuộc đời cống hiến cho Tổ quốc, sẽ mãi mãi không phải là sự vĩnh biệt chia ly, bởi Bác sẽ vẫn luôn ở trong trái tim chúng cháu, luôn là niềm tin, là nguồn động viên, là chỗ dựa tinh thần vững chãi, là ánh sáng chỉ đường, dẫn lối cho những thế hệ mai sau..."