10-15-2014, 08:59 PM
thuốc hỗ trợ điều trị ung thư - Lợi dụng trình độ nhận thức của người dân hạn chế và sự khan hiếm hàng hóa ở vùng cao, các lái buôn, chủ đại lý bán lẻ đã ép giá và bán những mặt hàng kém chất lượng ra thị trường. Đây là một thực tế chưa được giải quyết ở vùng cao.
Với 2 năm kinh nghiệm giao hang nhanh trong bán buôn hàng hóa tại các xã vùng cao trên địa bàn huyện Nậm Pồ, chị Vũ Thị Thơ (phường Thanh Bình, TP. Điện Biên Phủ) cho biết: “Hàng hóa tại các xã vùng cao rất khan hiếm. Từ hàng khô, hàng đóng gói cho đến hàng tươi, sống như: rau, củ, quả và thịt cá, đều phải đưa từ TP. Điện Biên Phủ hoặc dưới xuôi chuyển lên. Khi hàng hóa tới tay người dân thì giá đã đội lên rất nhiều”. Ví như một thùng mì tôm 30 gói mà những người lái buôn như chị Thơ nhập tại nhà phân phối với giá 47.000 đồng, chuyển vào vùng cao đổ cho các đại lý bán lẻ với giá 50.000 đồng/thùng và khi sản phẩm tới tay người tiêu dùng vùng cao thì giá đã đội lên 1,5 lần (tức là 75.000 đồng/thùng). Với các loại hàng hóa đòi hỏi tươi, sống thì mức giá mà người tiêu dùng vùng cao phải chịu còn cao gấp nhiều lần.
Ở chợ Mường Thanh,giao hang nhanh giá bán lẻ các loại rau củ thường cao hơn giá bán đổ khoảng 1,2 lần. Ví dụ, 1kg hành lá bán cho lái buôn và ki ôt bán lẻ có giá 12.000 đồng, giá bán lẻ là 16.000 đồng/kg. Còn ở chợ trung tâm xã Nà Hỳ (huyện Nậm Pồ), 1kg hành tươi có giá 20.000 đồng/kg, có khi lên tới 24.000 đồng/kg, cao hơn giá gốc từ 60 – 100%. Như vậy, đối với những mặt hàng tươi sống, người tiêu dùng vùng cao phải chịu thiệt về giá khoảng 1,25 – 1,5 lần so với người tiêu dùng ở khu vực thành phố. Điều đáng nói ở đây là, phải chịu mức giá cao nhưng người dân vùng cao lại không được sử dụng hàng hóa với chất lượng tốt nhất. Bởi vì, hàng rau, củ chỉ tươi, ngon trong thời gian tối đa 2 ngày sau khi cắt ra khỏi vườn. Tuy nhiên, thời gian vận chuyển hàng hóa từ trung tâm TP. Điện Biên Phủ đến khi giao hàng cho các đại lý, ki ốt bán lẻ cũng mất gần 1,5 ngày, đến vùng sâu, vùng xa có khi mất 2 ngày. Do đó, chất lượng hàng hóa đến người tiêu dùng vùng cao không còn đảm bảo 100% chất lượng.
Bên cạnh đó, hiện nay, trên địa bàn các huyện vùng cao còn xuất hiện nhiều loại hàng hóa trôi nổi, không rõ nguồn gốc xuất xứ vẫn được bày bán công khai. Bánh kẹo, nước giải khát không nhãn mác, hạn sử dụng và không hề có một chữ tiếng Việt với nhiều màu sắc và hình thù bắt mắt, thu hút trẻ em gây nguy cơ mất an toàn vệ sinh thực phẩm.
Với 2 năm kinh nghiệm giao hang nhanh trong bán buôn hàng hóa tại các xã vùng cao trên địa bàn huyện Nậm Pồ, chị Vũ Thị Thơ (phường Thanh Bình, TP. Điện Biên Phủ) cho biết: “Hàng hóa tại các xã vùng cao rất khan hiếm. Từ hàng khô, hàng đóng gói cho đến hàng tươi, sống như: rau, củ, quả và thịt cá, đều phải đưa từ TP. Điện Biên Phủ hoặc dưới xuôi chuyển lên. Khi hàng hóa tới tay người dân thì giá đã đội lên rất nhiều”. Ví như một thùng mì tôm 30 gói mà những người lái buôn như chị Thơ nhập tại nhà phân phối với giá 47.000 đồng, chuyển vào vùng cao đổ cho các đại lý bán lẻ với giá 50.000 đồng/thùng và khi sản phẩm tới tay người tiêu dùng vùng cao thì giá đã đội lên 1,5 lần (tức là 75.000 đồng/thùng). Với các loại hàng hóa đòi hỏi tươi, sống thì mức giá mà người tiêu dùng vùng cao phải chịu còn cao gấp nhiều lần.
Ở chợ Mường Thanh,giao hang nhanh giá bán lẻ các loại rau củ thường cao hơn giá bán đổ khoảng 1,2 lần. Ví dụ, 1kg hành lá bán cho lái buôn và ki ôt bán lẻ có giá 12.000 đồng, giá bán lẻ là 16.000 đồng/kg. Còn ở chợ trung tâm xã Nà Hỳ (huyện Nậm Pồ), 1kg hành tươi có giá 20.000 đồng/kg, có khi lên tới 24.000 đồng/kg, cao hơn giá gốc từ 60 – 100%. Như vậy, đối với những mặt hàng tươi sống, người tiêu dùng vùng cao phải chịu thiệt về giá khoảng 1,25 – 1,5 lần so với người tiêu dùng ở khu vực thành phố. Điều đáng nói ở đây là, phải chịu mức giá cao nhưng người dân vùng cao lại không được sử dụng hàng hóa với chất lượng tốt nhất. Bởi vì, hàng rau, củ chỉ tươi, ngon trong thời gian tối đa 2 ngày sau khi cắt ra khỏi vườn. Tuy nhiên, thời gian vận chuyển hàng hóa từ trung tâm TP. Điện Biên Phủ đến khi giao hàng cho các đại lý, ki ốt bán lẻ cũng mất gần 1,5 ngày, đến vùng sâu, vùng xa có khi mất 2 ngày. Do đó, chất lượng hàng hóa đến người tiêu dùng vùng cao không còn đảm bảo 100% chất lượng.
Bên cạnh đó, hiện nay, trên địa bàn các huyện vùng cao còn xuất hiện nhiều loại hàng hóa trôi nổi, không rõ nguồn gốc xuất xứ vẫn được bày bán công khai. Bánh kẹo, nước giải khát không nhãn mác, hạn sử dụng và không hề có một chữ tiếng Việt với nhiều màu sắc và hình thù bắt mắt, thu hút trẻ em gây nguy cơ mất an toàn vệ sinh thực phẩm.