[SIZE=5] MỤC LỤC :
Triết lý về cà phê 2
Ngẫm nghĩ quanh ly cà phê… 3
Cuộc đời như một ly café 5
Ngẫm nghĩ quanh ly cà phê… 7
Cà phê và tách 8
Triết lý tình yêu và ly cà phê! 9
Vô lý cà phê 9
Uống cùng nhau giọt nhớ 9
Tình yêu và cà phê 10
Cafe tím 11
Anh yêu em như ly cafe buổi sớm 11
Cà phê và cuộc sống 12
Cafe có đắng 13
Triết lý đó dựa trên hai giá trị lớn: 15
Văn hóa cà phê Việt 15
Nóng lạnh hay nhạt 17
Cà phê và mơ muối 17
Triết lý mới về café 18
Những câu hói hay về cà phê 19[/SIZE]
Triết lý về cà phê 2
Khoảng lặng cho yêu thương 20
Mạn đàm về cái món cafe 23
Tác dụng uống cà phê 24
Uống cà phê, lợi và hại 27
Lợi hay hại : uống cà phê 30
Cà phê uống không? 31
Caffeine có thực sự là ma túy của thần kinh? 32
Bao nhiêu caffeine là không quá nhiều? 33
5 cách pha cà phê ngon và tinh tế nhất 35
Cách nhận biết cà phê ngon, cà phê nguyên chất 37
Bí quyết làm đẹp từ cà phê 40
Sự thật tàn nhẫn sau mỗi ly cà phê đắt nhất thế giới 40
Cùng ly cà phê du lịch vòng quanh thế giới 41
Triết lý ly cà phê Starbucks 42
Các cách thưởng thức cà phê trên thế giới 44
Pha cà phê nghệ thuật 47
[FONT=Georgia,"Times New Roman",serif]Khoảng lặng cho yêu thương[/FONT]
Thời gian đã rời xa chúng ta, kéo theo những gì vẹn nguyên nhất của tuổi trẻ đi mất. Chúng ta không thể khăng khăng giành giật, cũng không thể tự ý buông tay.
Café Màu xám Bản nhạc không lời chầm chậm chầm chậm lan tỏa tới từng centimet diện tích trong quán café. Lâm thủ tay vào chiếc tạp dề, biếng nhác dựa người vào quầy bar, lặng lẽ chờ chiếc máy xay rè rè hoạt động. Mắt cậu lơ đãng nhìn về phía khoảng không trắng xóa, mờ đục ngoài ô cửa sổ. Hôm nay quán vắng khách. Vì trời lạnh nên rất ít người chọn đến đây vào những ngày nhiệt độ sắp chạm đến 5 độ C như thế này để nhấm nháp một tách café.
Thế nhưng, tại góc khuất gần cửa sổ, nơi có đặt một cái kệ đựng vài ba chiếc mô hình đàn dương cầm kiểu cổ mà Lâm sưu tập được trong những lần lang thang nơi cửa tiệm bán đồ lưu niệm cũ, có một cô gái nhỏ nhắn đang lặng lẽ ngồi một mình. Khăn len xám tro kết hợp với áo khoác cùng màu, mái tóc lòa xòa rất tự nhiên. Những ngón tay trắng muốt lần rờ trên tách sứ, thi thoảng gõ nhẹ tạo ra những âm thanh nhỏ trong vắt, hàng lông mi dài khép hờ, khóe môi mím chặt toát lên vẻ lạnh lùng. Cô gái ấy đã liên tục đến quán nhiều ngày nay, và chỉ ngồi một mình ở đó rất lâu mới trở về. Sự tồn tại lạ kỳ ấy khiến Lâm chú ý. Cậu bỏ thêm một thanh kẹo socola cạnh tách capuchino, rồi bưng tới bàn cô gái.
- Xin lỗi, nhưng tôi không gọi socola! Linh tròn mắt, những ngón tay thon dài cầm thanh socola lên, rồi cất giọng gọi Lâm khi cậu định quay người bước đi.
- Không sao, cái này là phục vụ miễn phí, bạn cứ tự nhiên! Lâm cười nhẹ, xoay lưng bước về phía quầy. Đúng rồi, phục vụ miễn phí, cho những người đến đây một mình, lại đặc biệt, như cô! Trời xám xịt, và gió vẫn lật tung từng đoạn ký ức lên để làm lộ ra trước phông nền ảo não, những nỗi đau được giấu thật kỹ trong nơi sâu thẳm nhất của mỗi người. Linh bước ra khỏi không gian ấm cúng cùng tiết tấu chậm chạp, biếng nhác của Màu xám, xốc lại chiếc khăn còn vương mùi café nồng nồng, rảo bước về phía bến xe bus cách đó không xa.
Cảm giác nặng nề khiến Linh không nén được tiếng thở dài. Đã hơn hai tháng kể từ khi Vũ biến mất. Cô đã bắt đầu những ngày tháng chờ đợi, hoang hoải không điểm dừng thế này, và tin tưởng rằng nhất định cậu ấy sẽ quay lại. “Vũ, hôm nay tớ lại đến Màu xám, cậu vẫn nhớ lời hứa của chúng ta chứ? Sao lại để tớ chờ lâu thế này?”. Chiếc xe bus lặng lẽ di chuyển, lướt nhẹ nhàng như cơn gió qua cậu con trai đang tự đẩy xe lăn, hướng về phía quán café nằm lọt thỏm trong góc phố. Quán café “Màu xám”, lẫn trong vẻ u uẩn của gió đông. Có những cuộc gặp gỡ chỉ là sượt qua trong khoảnh khắc như thế! “Vũ cậu biết không? Đông lạnh quá, còn tớ thì rất nhớ vòng ôm của cậu!”. Linh áp tay lên mặt, một giọt nước mắt khẽ rơi xuống. Một người lấy lý do gì để chờ đợi ai đó lâu đến thế?
Sắp Noel, quán café bắt đầu đông khách. Lâm tuyển nhân viên để phục vụ kế hoạch mùa giáng sinh. Cậu chọn ngay Linh trong số những người đến nộp hồ sơ. Chính Lâm cũng không rõ vì sao, hoặc là trực giác mách bảo, hoặc là thiện cảm kỳ lạ với cô gái đặc biệt này. Lâm mở thêm một quầy bánh ngọt, mùa giáng sinh sẽ hướng tới những cặp tình nhân, với những chiếc bánh thiết kế độc đáo có kèm quà tặng .
Mỗi ngày, Linh đều bận rộn với những mẻ bánh không rời tay. Nhưng chỉ cần rảnh một lát là thấy cô ngồi thẫn thờ, hoặc cúi đầu viết lách, rồi lại ngẩn ngơ. Lâm thích quan sát Linh làm việc, vẻ cặm cụi, chuyên chú bộc lộ thật tự nhiên. Cậu chưa từng thấy ai khi làm việc lại có một sự yêu thích như vậy, đến nỗi khiến cậu vô tình bị cuốn hút. Rõ ràng đây là một cô gái nhìn vẻ ngoài thì lãnh đạm, nhưng nội tâm lại rất yếu mềm, thường xuyên quan tâm đến người khác nhưng lại không biết chăm sóc bản thân. Thế là mỗi ngày, bên cạnh chỗ Linh làm bánh luôn luôn đặt sẵn một ly café sữa đá, vị sữa ngọt lịm, còn hương café thì chỉ thoang thoảng, đủ để cái dạ dày của ai kia không bị chủ nhân nó hành hạ.
Lâm cảm thấy cứ mỗi ngày trôi qua, cậu lại quan tâm cô gái kia thêm một chút, cho đến khi sự quan tâm biến thành thói quen. Cho đến khi phát hiện, Linh chẳng làm gì hết, nhưng chính cậu đã tự đem hình ảnh cô giấu trong tim mình.
Khi Linh đưa những chiếc bánh cuối cùng chuẩn bị cho ngày mai vào tủ lạnh, ngẩng đầu lên thì đồng hồ treo tường đã điểm gần 11h. Cô vội vã khoác chiếc áo kaki lót bông màu đen to sụ, chuyến xe bus cuối ngày đã bị lỡ mất, phải mau chóng trở về trước khi muộn hơn.
- Anh không về ạ?
- Linh hướng về Lâm vẫn đang ngồi phía sau quầy pha chế, hỏi nhẹ.
- Có chứ, nhưng đang đợi em!
- Đợi em làm gì ạ?
- Đưa em về, muộn thế này rồi!
- À, em quen rồi, không sao đâu ạ!
- Trời lạnh thế này, anh chở em, đừng ngại! Giờ xe bus hết chuyến rồi, xe ôm hay taxi đều nguy hiểm.
- Nhưng mà …
- Còn nhưng cái gì, đi thôi! Giáng sinh đến gần hơn, khách mua bánh với café mang đi cũng nhiều lên. Lâm theo thường lệ bê cho Linh cốc capuchino, chợt thấy cô thất thần, khuôn mặt bỗng dưng trắng bệch, từng ngón tay gầy guộc bấm chặt lấy mặt bàn, ửng đỏ. Lâm nhìn theo ánh mắt Linh, quán lúc này chẳng có ai, chỉ riêng chỗ ngồi cạnh cửa sổ, bên kệ đựng mô hình đàn dương cầm kiểu cổ, một cậu con trai ngồi trên xe lăn, lặng lẽ nhìn sang cửa hàng bán đàn đối diện.
Lâm gọi Linh đến hai lần, chỉ thấy cô quay đầu nhìn cậu thẫn thờ. Biểu cảm sửng sốt thoáng vụt qua một chút, rồi cô lảo đảo bước về phía chiếc xe lăn. Cậu thanh niên quay lại, một khuôn mặt giấu trong chiếc khẩu trang bệnh viện. Lâm chỉ thấy ánh mắt cậu con trai sững sờ giây lát, rồi nhíu chặt.
- Vũ … là cậu … phải không?
- Xin lỗi … cô là? Thanh âm nhẹ nhàng, mờ đục, không ai để ý đến một chút run rẩy thoáng qua trên những ngón tay được vịn chặt vào thành xe lăn. Chỉ một loáng, Linh đã run rẩy, cô hoang mang nhìn vào mắt người đối diện.
- Vũ, cậu sao thế? Mình, Linh đây mà … Cho dù không nhìn được khuôn mặt cậu, hay là cậu có ngồi xe lăn, thì cậu vẫn là cậu. Sao lại tỏ ra không quen biết mình?
- Cô nhận lầm người rồi, tôi không phải là người cô tìm đâu, xin lỗi! – Vẫn là giọng lạnh tanh, và dứt khoát. Vũ xoay bánh xe, hướng về phía cửa. Chẳng ai biết được, khuôn mặt khi nãy tĩnh lặng sau chiếc khẩu trang bỗng chốc nhăn lại, và đôi đồng tử đen thẫm bắt đầu long lanh. Một giọt nước mắt từ từ chảy xuống rồi nhanh chóng tan đi. Cơn đau buốt dưới chân và vết thương trong tim hòa làm một, từng đợt từng đợt khiến cậu bặm chặt đôi môi nhợt nhạt.
“Xin lỗi, Linh, xin lỗi cậu…”
“Mặc dù nhớ cậu, nhưng không thể gặp cậu…”
Linh thất thần một lúc, rồi bật dậy đuổi theo chiếc xe lăn sắp khuất dạng trên con phố vắng. Cảm giác uất ức bỗng chốc vỡ òa, bung tỏa khắp trái tim đang đập dồn dập. Nhưng Linh đuổi mãi, cũng không thể chạm đến, đôi chân cứng đờ. Mặc cô ra sức chạy, thân ảnh trước mắt vẫn cứ xa dần.
- Vũ … Linh hét lên một tiếng khô khốc, phảng phất sự hoang mang, tuyệt vọng, như xé toạc lồng ngực. Tiếng gọi run run như cơn đau buốt tận tim, cuốn vào với gió rét lạnh. Chiếc xe lăn chậm dần, và người thanh niên với bóng lưng cô độc khẽ xoay người lại. Hai người cứ đứng nhìn nhau như thế, như hiện thực và hư ảo đan xen, mà chỉ cần chạm nhẹ là đối phương sẽ lập tức biến mất như chưa từng xuất hiện. Những giọt mưa đông bắt đầu rơi xuống, phủ lên không gian một màu trắng muốt như những bông tuyết xoay trong gió.
Như đưa tay về phía trước, khuôn mặt hiện lên vẻ thẫn thờ, xót xa. Đây đích thực là Vũ của cô rồi, là Vũ bằng xương bằng thịt. Thế nhưng, đôi chân không thể cử động giấu trong tấm chăn mỏng và cơ thể yếu ớt kia là gì? Bằng ấy thời gian biến mất để rồi xuất hiện trước mắt cô là dáng vẻ ấy?
Cảm giác bất lực trước Vũ khiến cơn đau dội lên từ lồng ngực càng trở nên rõ ràng, chiếc áo len ướt sũng nước, đôi mắt nhòe lệ hòa cùng mưa tê tái. Bất chợt, ý thức trở nên mơ hồ, thân ảnh trước mắt mờ dần, Linh ngất đi trước mắt người con trai cô vẫn ngày đêm chờ đợi. Vũ hoảng sợ, cuống cuồng đẩy xe lăn đến gần người con gái đang nằm bất động trong mưa. Người mà cậu ngày đêm vẫn nhung nhớ, vẫn ước có thể sống mãi để hàng ngày có thể ngắm nhìn cô lâu hơn một chút, đang ngã xuống trước mắt cậu.
Nhưng bàn tay buốt lạnh bất chợt khựng lại khi thấy cậu thanh niên với chiếc ô màu xám chạy vội về phía Linh. Rồi vẫn là người ấy, hoảng hốt bế Linh đi, bỏ lại cậu một mình giữa cơn mưa nặng dần.
“Phải, tớ bây giờ chỉ là người tàn phế thì lấy tư cách gì để bảo vệ cho cậu? Lấy tư cách gì để ở bên cậu?”.
Trong làn mưa tê buốt, có một dáng hình con trai với bóng lưng cô độc đang run rẩy, chiếc khẩu trang tuột ra để lộ khuôn mặt nhợt nhạt, tiếng khóc không thể bật ra, chỉ là những giọt nước mắt và tiếng nức nở bất lực khẽ biến mất trong không khí.
“Cũng tốt, nếu tớ đã không thể ở bên, thì mong người khác sẽ chăm sóc cậu, thay tớ!”.
Linh sốt cao, cơn sốt kéo dài liền hai ngày, Lâm ở bên cạnh chăm sóc không rời. Khuôn mặt Linh bình thường vẫn tái nhợt giờ trở nên mỏng tang đến độ có thể nhìn rõ cả mạch máu. Nhìn cô, cậu bỗng trào dâng cảm giác xót xa, phải kiềm chế mới không ôm chặt cô vào lòng. Lâm biết, cậu không nên dành tình cảm cho Linh, bởi vì cô ấy trước sau gì cũng không yêu cậu. Một người con gái tựa như cơn gió thổi từ nơi lạnh lẽo nhất, cậu chỉ có thể đứng bên cạnh sưởi ấm cho cơn gió bớt giá lạnh, chứ không phải là bến đỗ mà cô ấy cần.
“Nhưng, chỉ cần như vậy thôi, cũng tốt!”.
- Linh, đừng ốm nữa, anh đau lòng lắm. Dù biết tình cảm của anh chỉ là một phía, nhưng anh không thể ngăn bản thân mình ngày càng thích em hơn. Từ lần đầu tiên chú ý đến em, anh đã thích em rồi, cái vẻ ngoài thờ ơ xa cách, nhưng lại như được em cố tình tạo ra để che giấu nội tâm yếu đuối. Hàng ngày, nhìn em thẫn thờ, nhìn em vui vẻ, nhìn em u buồn, anh đều có mong ước muốn che chở cho em vậy. Người con trai ấy là người em yêu sao? Anh muốn nói rất nhiều, nhưng không biết làm sao để mở lời, cũng không cách nào nói rằng anh thích em.
Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa anh vẫn muốn ở bên, chăm sóc em, bảo vệ em. Kể cả em có không yêu anh, kể cả em chỉ dành tình cảm cho một người khác, có được không? ... Lâm thì thầm rất nhỏ vào tai Linh, từng lời từng lời như nhịp điệu rõ ràng của trái tim đang đập. Rồi cậu thở dài, bước về phía ban công, không thể thấy mi mắt người con gái đang nhắm nghiền kia khẽ động, một giọt nước mắt nóng hổi trào ra …
Giáng sinh … Mưa phùn nhè nhẹ, hòa trong cái lạnh tê buốt. Linh trở lại làm việc, quán café đông dần lên vào buổi tối. Cô vẫn mang một vẻ lãnh đạm, xa cách, chỉ chừa lại nét ủ dột trên gương mặt là không giấu nổi. Những chiếc bánh làm ra, thiếu đi một cảm giác ấm áp quen thuộc, nhắc nhở về một mùa đông mất mát, đau thương. Khi quán chuẩn bị đóng cửa, Lâm đã rửa xong dụng cụ lẫn chén đĩa. Linh lau tay, mặc áo khoác chuẩn bị về nhà. Bỗng dưng, một cậu con trai trạc tuổi cô bước vào.
Cậu ấy nói là bạn của Vũ, muốn gặp Linh nói chuyện. Linh sững sờ, gần như câu chuyện của người kia, cô không nghe rõ. Chỉ thấy trước mắt thế giới sụp đổ, khiến cô cảm giác như đang chới với trước miệng vực sâu. Nỗi đau trào lên từ lồng ngực, Linh bặm chặt môi, cố để cho mình không nức nở, nhưng nước mắt cứ chảy dài, vết thương trong tim ứa máu.
Cuốn nhật ký của Vũ được trao vào tay Linh. Cô mở từng trang, nét chữ quen thuộc đập vào mắt, ấm áp như có hơi ấm của cậu.
“Tớ không đến hẹn, cậu giận không? Lúc tỉnh dậy ở bệnh viện sau tai nạn, chân tớ đã bị hỏng rồi! Trong não tớ còn một cục máu tụ, không thể phẫu thuật, vì nằm ở vùng nguy hiểm. Tức là không cứu được, chỉ chờ chết! Bao nhiêu cảm xúc hỗn loạn lẫn sợ hãi cứ chen nhau trong lòng tớ. Tớ sợ lắm, Linh, giá mà cậu ở đây!”
“Đầu tớ bắt đầu đau, hàng ngày phải truyền dịch. Cậu có hiểu cảm giác biết sẵn cái chết đang đến gần mà không thể làm gì, thế nào không? Là bỗng một ngày tỉnh dậy bị vứt xuống một cái hố đen rồi trơ lì nhìn đất được lấp xuống. Nhưng tớ đã không khóc, dù tuyệt vọng như thế, tớ vẫn cứ gắng gượng với suy nghĩ, không có tớ, cậu phải làm sao?”
“Hôm nay lạnh quá! Tớ không được ra ngoài nữa. Bác sĩ bảo cục máu tụ đang to dần lên, sắp vỡ. Lúc nó vỡ, là lúc tớ sẽ chết. Linh, ước gì tớ có thể gặp cậu một lần trước khi chết thì tốt nhỉ? Nhưng cậu mà nhìn thấy bộ dạng tớ lúc này, cậu sẽ sợ lắm!”.
“…”
Những trang giấy về sau bị nhàu, nét chữ xiêu vẹo … Linh biết, lúc viết những dòng chữ này, Vũ đã rất đau.“Hôm nay, cố tình đến quán café để gặp cậu. Định nhìn cậu lâu lâu một chút nhưng lại bị cậu phát hiện ra. Haizz, cuối cùng vẫn để cậu phải khóc, xin lỗi cậu, đã không thể hoàn thành lời hứa với cậu. Xin lỗi, Linh, xin lỗi cậu, vì tất cả!"
Linh không biết, hôm đó là lần cuối cùng cô gặp Vũ, lần cuối cùng cô nhìn thấy người con trai mà cô yêu thương nhất. Mối tình đầu của cô, chỉ một thời gian ngắn ngủi, bỗng chốc biến mất không dấu vết …
Khoảng lặng cho yêu thương
Một chiếc mô hình đàn bằng gỗ được gửi kèm cuốn nhật ký. Là kỷ vật cuối cùng Vũ tự làm trong chuỗi ngày phải chịu đựng những cơn đau đớn, hành hạ cho đến khi cậu trút hơi thở cuối cùng. Kỷ vật ấy, trao lại nguyên vẹn cho cô gái mà cậu yêu bằng cả cuộc đời. Trên nắp chiếc đàn mô hình có khắc chữ, nổi bật giữa ánh sáng đèn, như được phát sáng bởi vô vàn màu sắc lung linh. “L&V”
“Mùa đông năm ấy, mối tình đầu cũng là mối tình khắc sâu nhất thời thiếu nữ của tôi, đã vĩnh viễn mất đi. Nhưng tôi không muốn chôn vùi hình ảnh của cậu ấy. Tất cả những gì chúng tôi đã có, sẽ vĩnh viễn sống, cùng với tôi”.
“Vũ, đông sắp tàn rồi. Tớ thấy gió hôm nay không lạnh bằng hôm qua. Công việc của tớ vẫn tốt, chuyện học hành vẫn ổn. Tớ hứa với cậu, nhất định sẽ sống thật tốt, tớ hứa đấy!”.
Cuốn nhật ký được chia đôi, một nửa Linh tiếp tục viết cho Vũ, một nửa còn lại, cô bắt đầu tự viết cho mình. Thời gian đã rời xa chúng ta, kéo theo những gì vẹn nguyên nhất của tuổi trẻ đi mất. Chúng ta không thể khăng khăng giành giật, cũng không thể tự ý buông tay. Bởi vì đôi khi, tiếp tục sống không chỉ là trách nhiệm nữa, mà còn là giúp ai đó hoàn thành nốt phần nguyện ước dang dở. Có những người trẻ, vì thiếu may mắn nên đã phải sớm rời khỏi cuộc sống này. Nhưng chỉ cần là một góc kỷ niệm mà họ để lại, cũng sẽ được cất giữ thật cẩn thận, và trân trọng mãi về sau. Linh biết, tuổi trẻ của Vũ, cũng như một nhân vật trong bộ tiểu thuyết mà cô rất thích, sẽ bất hủ ngàn đời.
Lâm nhớ lại hình ảnh cậu con trai chìm trong hơi lạnh buốt của gió rét, cùng màu xám xịt của nền trời, họa thành một bức chân dung tuyệt đẹp. Tình yêu của Vũ, của Linh, và cả trong lòng cậu, vốn dĩ như ánh lửa bập bùng trong đêm đông rét mướt, nhìn bề ngoài mỏng manh, yếu ớt, nhưng có sức mạnh ủ ấm cho những người thương yêu.
Lâm sẽ nói với Linh, mình bằng lòng làm ánh lửa, để thay Vũ sưởi ấm cho cô suốt những mùa đông lạnh giá về sau. Dẫu cho Linh suốt đời không thể quên Vũ, dẫu cho Linh chưa thể chấp nhận tình cảm của cậu, nhưng chỉ cần được ở bên cô, âm thầm yêu thương, là đủ. Để rồi chỉ đợi chờ một cái gật đầu, là trái tim sẽ bừng sáng. Kết cục của họ, là đau khổ, hay là hạnh phúc, chỉ có thể dùng thời gian để trả lời …
[FONT=Georgia,"Times New Roman",serif]Mạn đàm về cái món cafe[/FONT]
Café thì uống đã lâu (ngày xưa toàn chơi café phin, hồi đó đã làm gì có “tan” như bây giờ) nhưng cái thú ngồi đồng ở quán thì vài năm gần đây mới nhiễm. Giờ đâm nghiện, tháng nào cũng phải vài lần. Uống thì cứ uống nhưng chưa tìm hiểu nhiều về nó. Lang thang trên svbkol vớ được cái này.
“Có rất nhiều loại cà phê tuy nhiên căn cứ vào đặc điểm, có thể tạm chia thành hai loại, cà phê vị và cà phê mùi.
CÀ PHÊ “MÙI”
Đây là loại cà phê vừa đến gần là ngửi thấy thơm, kiểu thơm hấp dẫn, dễ chịu như mùi vani vì chúng được pha chế bằng hương liệu. Loại này sau khi uống thường thấy vị chua chua đầu lưỡi, vì vậy nên uống với đường hoặc sữa để thưởng thức hương thơm và giảm vị chua. Cà phê TRUNG NGUYÊN, cà phê CHỒN, cà phê BUÔN MÊ THUỘT đều thuộc loại cà phê “mùi”.
Giới trẻ hiện nay rất khoái vị thơm của cà phê mùi, mặc dù cà phê trong các quán TRUNG NGUYÊN rẻ nhất cũng là 6000 đồng/tách nếu uống loại 1, loại 2, …. có thể lên tới 15000 đến 20000 đồng/tách.
Thường khách uống loại này chỉ đến những quán cà phê vườn, cà phê nhạc hay cà phê Internet trước là vì tò mò, sau là tìm chỗ để vừa nhâm nhi, vừa trò chuyện, thư giãn, không phải để thưởng thức vị cà phê. Yên tâm rằng loại cà phê này ít gây mất ngủ, đặc biệt với những người đã quen uống.
CÀ PHÊ “VỊ”
Nếu chịu khó chui khỏi chăn và ra đường từ 6 giờ sáng, bạn sẽ thấy cảnh hàng dãy khách quen ngồi đợi cà phê trước cửa các quán “ruột” của họ. Đông nhất là vào tầm 9, 10 giờ sáng. Cái thú thưởng thức cà phê “vị” hình như hợp hơn với người đứng tuổi, công chức hoặc một bộ phận người trẻ nghiền nặng hoặc uống sảnh sỏi.
Cà phê “vị” là cà phê nguyên chất, rang và pha thủ công (thường chỉ có ở những hàng bán cà phê xay gia truyền). Loại này khi mới uống sẽ đắng, vị cà phê xộc lên mũi, nhưng không gắt mà dần dần thành vị ngòn ngọt ở đầu lưỡi, đặc biệt không chua.
Có hai kiểu uống: uống đen không đường và uống cà phê béo. Người ta uống cà phê đen nóng không đường để cảm nhận vị đậm đặc và nguyên sơ của nó. Và phê béo cũng rất thịnh hành, bạn pha ít sữa hoặc chấm một chút bơ vào đầu thìa rồi ngoáy đều trong chén cho nổi váng, hay đánh cùng trứng cho xốp bông lên, … Tốt nhất bạn không nên uống với đường vì vị ngọt của đướng làm cà phê bị chua.
Cà phê loại này vừa ngon, vừa rẻ. Song vì pha thủ công với các phin nhỏ, chỉ nhỏ bằng chén hạt mít, chảy từng giọt một nên chủ quán không thể phục vụ kịp lượng khách quá đông . Song đó cũng là cái thú của một số người quen thưởng thức cà phê “vị”.
ĐỂ CÓ CÀ PHÊ NGON
Rất đơn giản nếu bạn muốn tự pha cho mình một tách cà phê ngon.
Đầu tiên là mua và phên đã xay sẵn loại ngon cùng một chiếc phin nhỏ, làm bằng thép không rỉ giá khoảng 20.000 đến 25.000 đồng ở chợ. Cà phê xay loại “mùi” thường rất rẻ, có khi chỉ 10.000 đến 20.000 đồng/kg, nhiều hầng chạy theo lợi nhuận nên xay lẫn lộn một phần cà phê, một phần ngô và bán với giá cực bèo. Trong khi cà phê “vị” có thể đắt gấp đôi, gấp ba, thậm chí gấp 10 lần.
Kỹ thuật rang cà phê rất quan trọng, cà phê rang là cà phê sống loại gốc, không gia giảm, pa trộn, rang đến khi vừa tới có màu nâu sẫm. Nếu có mầu nâu nhạt sau khi xay thành bột, chứng tỏ rang chưa đủ độ. Còn nếu rang quá già, để hạt chuyển thành màu đen thì cà phê sẽ đắng nghét, không uống nổi, mật đi vị thơm nguyên chất của nó.
Chỉ nên dùng loại phin nhỏ đủ pha cho 2 tách con, ngâm phin vào nước nóng, tráng sạch phin rồi đổ cà phê xuống đáy, lấy bộ phần nén chèn lên, rót nước sôi già cho đủ ngấm hết chỗ cà phê, không để nước và bột cà phê bị dềnh lên và chỉ chảy 1, 2 giọt xuống tách. Đợi 5 đến 7 phút rồi lấy tách cà phê, đổ đầy nước vừa đủ uống vào tách, sau đó đổ vào phin, cà phê lọc qua phin từ từ, không chảy liên tục, đến khi thấy đủ uống thì đổ phần còn lại đi. Bạn đừng lấy đến cùng vì càng cuối phin, cà phê càng chua, uống không ngon.
Tách uống cà phê thường là tách da lươn, không cao, miệng hơi loe. Trước khi dùng phải ngâm nước sôi để chén giữ nhiệt. Nếu muốn thưởng thức cà phê kiểu sành điệu, bạn phải dành cho mình một chút thời gian thư thái. Pha cà phê kiểu công nghiệp bằng máy, phin điện, … đều cho loại cà phê chua, nhạt và lẫn bột do không lọc kỹ.
Đa phần SV tìm đến cà phê như một chất kích thích, chủ yếu để xua đi cái cơn buồn ngủ những ngày thi vất vả. Do đó, đa phần các bạn mới chỉ được uống (chứ không phải thưởng thức) cà phê “mùi”. Còn cà phê “vị” có lẽ rất ít người đã thưởng thức. Mọi người nghĩ, giá cả của cà phê vị sẽ rất “cắt cổ” nhưng thực tế không phải như thế, những quán cà phê “vị” đa phần là gia truyền, một số tiếp tục vì muốn duy trì cái nếp sống văn hóa đã có từ lâu đời của gia đình họ.
[FONT=Georgia,"Times New Roman",serif]Tác dụng uống cà phê[/FONT]
Trong những năm gần đây, các nhà khoa học đã nghiên cứu những ảnh hưởng khác nhau của cà phê đối với sức khỏe và những kết quả thu được có thể khiến nhiều người phải ngạc nhiên.
Cà phê ngon, thơm và hương vị đặc trưng gợi nhớ, đến mức nhiều người nếu sáng ra mà chưa “chạm môi” vào ly cà phê thì cứ vẩn vơ như thiếu một điều gì. Thế nhưng nó còn là một thứ đồ uống mà các nhà khoa học hết sức quan tâm
Vì sao cafe được yêu thích?
Thực ra, nguyên nhân chính là do chất cafein có trong cafe. Không phải chỉ có cafe mới có chất này mà nhiều loại cây khác cũng có nó như lá trà, hạt coca, chocolate. Đây là chất kích thích hệ thần kinh trung ương và lợi tiểu. Sau khi uống, cafein sẽ được hấp thu và phân tán nhanh chóng.
Sau đó, nó sẽ đi vào não, làm cho ta sảng khoái, vui vẻ và năng hoạt, ý nghĩ đến nhanh. Ngoài hoạt chất chính là cafein thì trong cafe còn có nhiều chất nữa: Cả chất có lợi như chất chống ô-xy hóa và cả những chất có hại cho sức khỏe như chlorogenic, neochlorogenic, mercaptan.
Cafe điều trị bệnh?
Cafe không tích lũy trong máu cũng không dự trữ trong cơ thể mà được bài tiết ra ngoài qua nước tiểu vài giờ sau khi uống. Nó cũng không làm giảm các tác dụng của rượu mặc dù có nhiều người tion rằng uống một tách cafe sẽ làm người say tỉnh rượu.
Trong y học, người ta dùng cafein để điều trị chứng đau đầu migrain và làm giảm lo âu hay buồn ngủ trong thời gian ngắn.
Chất này cũng thường được dùng kết hợp trong thành phần những thuốc bán không cần kê toa như thuốc giảm đau, thuốc cảm. Nó không có vị và có thể được tách ra khỏi thực phẩm bằng quá trình hóa học gọi là khử cafein.
Cà phê làm cho chúng ta thoải mái và dễ tính hơn
Hoạt chất trong cà phê là caffeine - một chất tác động vào hệ thần kinh trung ương, gây hưng phấn. Điều này chắc ai cũng nhận thấy sau 10-15 phút uống chút cà phê. Sự sảng khoái ấy tác động đến cả tâm lý, khiến người ta dễ tính, sẵn sàng bỏ qua những chuyện vặt vãnh, sẵn sàng gật đầu.
Trong cuộc khảo sát của các nhà khoa học Úc, ĐH Queensland trên 400 người tình nguyện vốn có quan điểm chống lại việc nạo thai và “chết êm ái”. Cùng uống một cốc nước giống như nhau, rồi đọc một bài báo của phe chống đối hai quan điểm ấy. Sau đó hỏi ý kiến họ, đa số người uống nước cam pha chút caffeine thay đổi quan điểm, đồng tình với bài báo vừa xem.
Còn những người uống nước cam đơn thuần vẫn “giữ vững lập trường”. Chẳng phải cà phê là loại nước uống mang đầy tính hòa giải và thuyết phục sao?
Cà phê làm tiêu mỡ
Một bí mật: Cindy Crawford thoa bã cà phê lên người để... giữ được một cơ thể săn chắc với những đường cong tuyệt mỹ. Đó là lý do vì sao trong các loại kem thoa để tiêu lớp mỡ dưới da đều có chứa caffeine.
Chuyên gia thẩm mỹ Tiến sĩ Elisabeth Dancey cho biết: “Khi chúng ta dùng một chế phẩm caffeine hòa trong rượu cồn, caffeine sẽ thấm qua da và kích thích các tế bào giải phóng axit béo, nhờ vậy giảm được lớp mỡ đọng. Uống trà và cà phê dưới 2 ly mỗi ngày sẽ giúp bạn đẩy mạnh được sự chuyển hóa chất béo”.
Đây là một lý do tuyệt vời để bạn tìm tới cà phê như một cách để đốt cháy lượng chất béo dư thừa trong cơ thể bởi cà phê không đắt hơn bất kỳ loại thuốc giảm cân nào có bán trên thị trường. Theo các nhà khoa học, caffein làm tăng tốc độ trao đổi chất và giúp huy động các axit béo từ các mô mỡ. Nó cũng có thể tăng hiệu quả của các hoạt động thể chất trung bình lên tới 11-12%.
Nhưng cà phê cũng là một con dao hai lưỡi tại chính nơi đọng mỡ. “Nếu bạn dùng trên 2 ly, nó thúc đẩy sự tuần hoàn cục bộ làm tích tụ các chất độc ở đây”. TS Dancey nói thêm.
Cà phê làm giảm nguy cơ mắc bệnh hen và chữa được dị ứng
Nhiều tài liệu y học nói đến tác dụng của caffeine làm những người bị hen thở dễ dàng hơn và giảm nguy cơ bị lên cơn hen. Từ cuối thế kỷ 19, nhà văn Pháp Marcel Proust, bị bệnh hen, đã viết “Khi còn nhỏ, chính caffeine đã giúp tôi thở được”. Nhiều công trình nghiên cứu hiện nay đã khẳng định điều này.
Một công trình ở Ý, theo dõi trên 70.000 người đã khẳng định caffeine là “khắc tinh” của bệnh hen. Nếu uống từ 2 đến 3 ly cà phê mỗi ngày, nguy cơ bị các cơn hen tấn công giảm được 28%.
Cà phê rất có ích trong việc chế ngự các phản ứng dị ứng của những người hay bị triệu chứng này. Vì nó có tác dụng làm giảm sự giải phóng histamin vào trong máu, vốn là nguyên nhân gây dị ứng.
Cà phê giúp giảm đau
Những loại thuốc giảm đau thường chứa caffeine. Bởi cà phê đẩy nhanh tác dụng của các chất làm giảm cơn đau bằng cách giúp cho chúng được hấp thụ nhanh chóng.
Một tách trà hoặc cà phê nóng có thể làm bạn khỏi đau đầu là điều mà ai cũng biết. Quả vậy, nếu những chất làm giãn mạch thường gây đau đầu thì caffeine lại làm cho mạch máu co lại. Những thuốc giảm đau chứa caffeine thường giảm được liều lượng sử dụng và như vậy có nghĩa là giảm sự phụ thuộc vào thuốc (vì thuốc là hóa chất, chẳng bao giờ nên dùng nhiều).
Tại Mỹ, một công trình nghiên cứu của các nhà khoa học ĐH Georgia cho biết rằng uống java (một loại giải khát chứa caffeine) có tác dụng làm giảm đau cho cơ bắp của các vận động viên trong những bài tập nặng tốt hơn uống aspirin.
Cà phê bảo vệ khỏi các bệnh về gan
Một công trình nghiên cứu năm 2005 trên 10.000 người tình nguyện do Viện Nghiên cứu Quốc gia về bệnh gan, thận và tiêu hóa đã chứng minh rằng caffeine trong cà phê và trà giảm được nguy cơ tổn thương gan do các đồ uống “nặng” và hiện tượng béo phì gây ra.
Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng cà phê có thể làm giảm nguy cơ xơ gan tới 80%, hiệu quả mạnh nhất đối với những người uống hơn 4 cốc cà phê mỗi ngày. Ngoài ra, cà phê cũng có thể giảm nguy cơ ung thư gan khoảng 40%. Một nghiên cứu trước đó ở Na Uy đã kết luận ba ly cà phê mỗi ngày có thể giảm tỷ lệ tử vong do xơ gan.
Cà phê kích thích hoạt động trí óc
Cà phê không chỉ giúp bạn thông minh hơn trong một thời gian ngắn mà còn bảo vệ bộ não của bạn khi về già. HIện tại, bệnh suy giảm trí nhớ người già (Alzheimer) đang là một chứng bệnh phổ biến nhất trên toàn thế giới và là nguyên nhân dẫn đến bệnh mất trí nhớ. Các nghiên cứu khoa học cho thấy, những người uống cà phê có thể giảm tới 60% nguy cơ mắc chứng bệnh Alzheimer và mất trí nhớ. Hiệu quả này, theo các nhà khoa học đặc biệt có tác dụng đối với phụ nữ. Cà phê cũng được khẳng định giúp làm giảm nguy cơ mắc chứng bệnh Parkinson từ 32-60%.
Cà phê có tốt cho não không? Nhóm nghiên cứu của GS Andrew Scholey, Trung tâm Nghiên cứu Nhận thức và Khoa học nơ ron thuộc ĐH Northrumbia (Anh), khẳng định là rất tốt.
Những người tình nguyện chia thành nhóm uống cà phê hằng ngày và nhóm không hề uống cà phê. Mỗi nhóm dùng một lượng caffeine như nhau và trắc nghiệm về nhận thức. Kết quả đều tốt như nhau.
GS Scholey nói: “Kết quả của chúng tôi cho thấy rằng caffeine trong một ly cà phê làm tăng được sự tỉnh táo, minh mẫn và tập trung trong các hoạt động về trí tuệ, làm tăng được tốc độ tư duy.
Nó còn tăng được khả năng sáng tạo. Nhà văn Pháp Honoré de Balzac, tác giả bộ “Tấn trò đời” khổng lồ đã uống cà phê đặc để sáng tác thâu đêm. Ông thường bảo ông uống cả một ao cà phê không đường để làm nên tác phẩm để đời này.
Cà phê không chỉ giúp bạn tỉnh táo mà còn làm bạn trở nên thông minh hơn theo nghĩa đen. Chất caffein có trong cà phê có tác dụng ngăn chặn tác dụng của một chất gây ức chế thần kinh có tên là Adenosine. Bằng cách đó, cafein có tác dụng tăng cường hoạt động của các tế bào thần kinh cũng như giải phóng các chất dẫn truyền thần kinh khác như dopamine và norepinephrine. Nhiều thí nghiệm đã cho thấy, cafein có tác dụng cải thiện tâm trạng, trí nhớ, và các chức năng nhận thức nói chung.
Cà phê làm tăng sức mạnh của cơ bắp
Cà phê làm tăng sức mạnh khiến người ta có thể nhảy cao hơn, xa hơn, chạy nhanh hơn. Đó là lý do tại các Thế vận hội quốc tế có quy định giới hạn hàm lượng caffeine trong máu các vận động viên trong thi đấu.
Năm 2003 một nhóm nghiên cứu tại Viện Thể dục Thể thao Úc tại Canberra nhận thấy các vận động viên uống một chút caffeine trước khi luyện tập có thể tăng thành tích từ 3 đến 30% so với người không uống.
Các nhà nghiên cứu giải thích rằng caffeine kích thích sự đốt cháy chất béo chứ không phải chất đường trong bắp thịt để sinh năng lượng. Các nghiên cứu khác chứng minh caffeine làm giảm sự mệt mỏi.
Cà phê chống lại bệnh tiểu đường type II
Từ lâu người ta đã nghi ngờ có một sự liên quan nào đó giữa caffeine và đường glucoze. Một công trình nghiên cứu trên 160.000 cả nam lẫn nữ đăng trên tạp chí Annals of Internal Medicine xuất bản tại Mỹ cho rằng những ai uống nhiều caffeine (tất nhiên không lạm dụng) thường mắc ít bệnh tiểu đường type II hơn những người uống ít hoặc không uống.
Tiểu đường tuýp 2 đang trở thành một “đại dịch” trên toàn thế giới với con số bệnh nhân lên tới 300 triệu, tăng gấp 10 lần chỉ sau vài thập kỷ. Bệnh tiểu đường tuyp 2 phát sinh do cơ thể mất khả năng sử dụng tốt insulin để duy trì đường huyết ở trong mức bình thường. Do đó, ở bệnh nhân tiểu đường, lượng đường trong máu thường xuyên cao hơn mức bình thường.
Các nghiên cứu khoa học đã chứng minh, cà phê giúp làm giảm nguy cơ mắc bệnh tiểu đường. Một bài báo tổng hợp 18 công trình nghiên cứu, với số lượng người tham gia lên tới 457.922 người nhấn mạnh rằng, những người uống nhiều cà phê hơn sẽ ít có nguy cơ bị bệnh hơn và mỗi ngày uống thêm một cốc cà phê thì sẽ giảm thêm 7% nguy cơ mắc bệnh tiểu đường.
Ngay trong số những người “ghiền cà phê”, ai uống cà phê đã khử caffeine có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường type II cao hơn người uống cà phê thường. Một công trình nghiên cứu tại Nhật năm 2005 có cùng kết luận này.
10 tác hại của café
Xưa nay ai cũng biết uống qua nhiều cafe sẽ làm nhịp tim nhanh, buồn nôn, nôn, kích thích, lo lắng, bồn chồn, run rẩy và khó ngủ. Nhưng điểm bất lợi của cafein mà ít ai để ý là có thể làm giảm hấp thu một số chất khoáng như chất sắt, canxi, kẽm, magiê, kali và mất vitamin nhómB, vitamin C.
Caffeine là tinh thể trắng, vị đắng, có trong hạt, lá và quả của một số cây (dĩ nhiên phải kể đến cây cà phê trước tiên). Nó có thể làm người ta dùng luôn như một thói quen khó bỏ giống như một chất gây nghiện. Liều lượng cao, nó gây nhức đầu, mất ngủ, nôn mửa, run chân tay...Dùng lâu dài, caffeine gây táo bón và phụ nữ có thai có thể sinh con nhẹ cân, thậm chí sảy thai.
Uống nhiều cafe sẽ làm tuyến thượng thận tiết ra adrenalin và tuyến tụy tiết ra glucagon. Hai hormone này sẽ chuyển glucagon dự trữ trong gan thành glucô làm đường trong máu tăng lên.
Có giả thuyết cho rằng cafein làm tăng tác dụng của insulin nên giúp chuyển gluco vào tế bào, ngăn ngừa được phần nào bệnh tiểu đường tuýp 2. Nhưng bệnh nhân đái tháo đường cũng đừng vội mừng mà uống nhiều cafe, vì đây cũng chỉ là giả thuyết và bên cạnh tác dụng này nó cũng còn nhiều tác dụng không có lợi lắm cho những người cao tuổi.
Ngoài ra, cafein còn làm tăng tích trữ chlesterol, tức tăng nguy cơ xơ vữa động mạch, uống nhiều có nguy cơ gây nhồi máu cơ tim gấp hai lần so với người không uống. Phụ nữ đang mang thai không nên uống nhiều cafe vì nồng độ cao có thể sẽ gây sẩy thai hoặc đẻ non do cafein được hấp thu qua nhau thai.
Đối với phụ nữ thời kỳ mãn kinh cũng nên hạn chế sử dụng cafe vì nó có khuynh hướng làm tăng nguy cơ loãng xương. Sau đây là 10 tác hại của café
- Tăng hooc-môn gây căng thẳng thần kinh, gây mất ngủ.
- Tăng huyết áp.
- Có thể gây tắc mạch máu.
- Gây rối loạn tim mạch.
- Tạo cảm giác bồn chồn, lo lắng.
- Gây rối loạn dạ dày, có thể ảnh hưởng tới ăn uống.
- Thúc đẩy quá trình viêm nhiễm trong cơ thể, làm hại cả các tế bào khỏe mạnh, tiêu diệt tế bào yếu.
- Có thể gây xơ vữa động mạch (ngoài ra, cà phê kết hợp với thuốc lá càng khiến cơ thể gặp nhiều nguy hiểm).
- Khiến cơ thể bị giảm độ nhạy cảm với insulin, gây rối loạn việc điều hòa và chuyển hóa đường trong máu.
- Hơn 30 loại cà phê bột và hơi chứa chất gây ung thư. Chỉ nói vài lời thì không đủ để khiến những người thích cà phê giảm lượng tiêu thụ xuống được, nhưng nhìn vào các tác hại này, mọi người không nên coi thường, và hoàn toàn có thể tránh được những mối đe dọa nói trên bằng cách giảm tối thiểu việc tiêu thụ hoặc chấm dứt hoàn toàn việc uống cà phê. Nếu muốn uống cà phê, nên uống khi đã ăn kha khá, tránh uống khi trong bụng chưa có gì (trong cà phê có caféin có tác dụng khiến axít dịch vị được phát sinh nhiều hơn, có hại cho niêm mạc dạ dày). Tốt nhất là ăn những món có chất bột cho chắc bụng trước khi uống.
- Cà phê làm mất tác dụng của thuốc an thần
Lời khuyên của bác sĩ
Bỏ cafe đột ngột có thể gây nhức đầu, chóng mặt, kích thích, buồn nôn, nôn và những triệu chứng khác. Nếu bỏ từ từ thì sẽ dự phòng được các triệu chứng này. Trong chế độ dinh dưỡng thì không cần có cafe. Nhưng nếu uống cafe với lượng trung bình thì cũng không có nguy cơ nào về sức khỏe.
+ Uống cà phê bao nhiêu là vừa đủ?
Uống cà phê, người thích uống đặc, người thích uống loãng nên khó xác định bao nhiêu là đủ. Người ta tính theo hoạt chất của cà phê là cafein bởi tác dụng chính của cà phê là do cafein đem lại. Theo các nhà khoa học, 300mg cafein mỗi ngày là hợp lý.
3 tách cafe mỗi ngày (250mg cafein) được xem là liều trung bình, 10 tách mỗi ngày được xem là quá nhiều. Tuy nhiên, sự nhạy cảm đối với cafe cũng tùy cơ địa mỗi người, có người chỉ uống một tách là mất ngủ nhưng có người uống 5 - 7 tách cũng chẳng sao.
Vì vậy việc sử dụng cafe tùy thuộc vào cân nhắc của bạn. Mỗi buổi sáng thư giãn với ly cafe cũng hay nhưng đừng quá liều bạn nhé!
[FONT=Georgia,"Times New Roman",serif]Uống cà phê, lợi và hại[/FONT]
Cà phê là một thức uống rất phổ biến ở nhiều quốc gia. Có lẽ không có 1 chất kích thích nào được sử dụng rộng rãi và hợp pháp trên toàn thế giới như cà phê. Cà phê được bán dưới nhiều dạng, dạng hạt, dạng bột hoặc thức uống ngay tại chỗ, trong siêu thị, nhà hàng hay quán cóc. Bạn có thể mua bất kỳ lúc nào và mua bao nhiêu cũng được. Cà phê là 1 chất kích thích. Tuy nhiên, một số thông tin gần đây lại cho biết những luận điểm trái ngược nhau về tác động của loại thức uống nầy. Có người nói uống cà phê nhiều làm giảm nguy cơ các loại bệnh tim mạch, tiểu đường, mất trí nhớ. Người khác lại cho rằng cà phê làm tăng áp huyết, đường huyết thậm chí còn gây vô sinh. Đâu là sự thật?
Thêm giọt đắng thêm nguồn tận hưởng!
Thật thú vị khi cùng ngồi với vài người bạn thân bên ly cà phê bốc khói vào những buổi sáng sớm. Hương thơm, vị đắng và sự ấm áp của cà phê nóng kích thích những đầu dây thần kinh từ đầu lưỡi đến dạ dày nhanh chóng lan toả cảm giác sảng khoái toàn khắp cơ thể. Nhấm nháp từng ngụm cà phê, lần giở từng trang báo mới vào mỗi buổi sáng cũng là thú vui quen thuộc của nhiều người trung niên. Đối với một số bạn trẻ, đến một quán cà phê quen nhìn từng giọt cà phê rơi, lắng nghe tiếng nhạc, thỉnh thoảng liếc nhìn cô hàng cà phê xinh xinh vào mỗi cuối tuần cũng là một thú tiêu khiển để thư giãn sau 1 tuần làm việc căng thẳng.
Có nhiều loại cà phê khác nhau, cà phê Arabica hay Robusta, cà phê Bắc Mỹ hay cà phê Việt nam. . . Công thức chế biến từ nhà máy hoặc pha chế ở mỗi quán hoặc mỗi người cũng khác nhau, cà phê phin, cà phê vợt, cà phê espresso, cappucino. . .Đến cách uống cũng khác nhau, cà phê nguyên chất hay có thêm đường, sữa; cà phê tan liền hay cà phê lọc. Đối với nhiều người trên thế giới, uống cà phê là 1 cách hưởng thụ trong cuộc sống, mỗi người lại có một cái “gu” cà phê khác nhau, nên thường nói là thưởng thức cà phê mà không chỉ là uống cà phê.
Cà phê, vị thuốc.
Caffeine là hoạt chất chủ yếu trong những ly cà phê được uống hàng ngày. Hạt cà phê là nguồn cung cấp chánh chất nầy. Caffeine cũng có trong trà, ca cao, kẹo chocolate, một số nước uống, nước tăng lực và nhiều loại tân dược. Tuỳ theo loại và cách pha chế, mỗi ly cà phê có từ 100 đến 170mg caffeine, 1 ly trà có khoảng 50mg, 1 thỏi chocalate 200g có từ 20 đến 60mg caffeine, 1 lon coca 250cc khoảng 35mg caffeine, 1 lon red bull khoảng 80mg. Chẳng lạ khi nhiều tàí xế cho biết những loại “nước uống tăng lực” là bí quyết để chống buồn ngủ khi phải lái xe trên đường dài!
Hệ thần kinh trung ương rất nhạy cảm với cà phê. Liều từ 100 đến 200mg gây hưng phấn thần kinh giúp suy nghỉ linh hoạt, kích thích tuần hoàn và hô hấp. Tuy nhiên với liều cao hơn, 4 hay 5 ly cà phê trong 1 buổi có thể gây buồn nôn, căng thẳng, hồi hộp, tim đập dồn dập, mất ngủ. Tuỳ theo người, những triệu chứng này có thể kéo dài từ 4 đến 8 giờ sau đó. Trong dược khoa, caffeine là 1 loại thuốc có tác dụng kích thích tuần hoàn và hô hấp, lợi tiểu nhẹ, có thể dùng để trợ tim hoặc giúp dễ thở. Caffeine cũng thường được phối hợp dùng trong nhiều loại thuốc trị cảm sốt như Excedrin, Midol, Anacin để làm giảm đau, giảm mệt mỏi.
Cà phê chứa nhiều chất bổ dưỡng
Cà phê không chỉ là thứ nước đen đắng ngoét như nhiều người thường nghĩa. Các nghiên cứu khoa học khẳng định, trong cà phê chứa rất nhiều chất bổ dưỡng cần thiết cho cơ thể. Một cốc cà phê bao gồm:
- 6% Vitamin B5
- 11% Vitamin B2
- 2% Niacin (B3) vf Thiamine (B1)
- 3% Kali và Mangan.
Cà phê có hàm lượng cao chất chống oxy hoá.
Giống như nhiều loại hạt thô khác, hạt cà phê có hàm lượng cao những hợp chất polyphenols là những chất chống oxy hoá. Quá trình rang cà phê làm gia tăng tỷ lệ nầy. Theo 1 nghiên cứu của trường Đại học Scranton, Pennsylvania, tỷ lệ chất chống oxy hoá trong hạt cà phê còn cao hơn so với một số thực vật khác như táo, cà chua, cranberries. Giáo sư Joe Vinson, người dẫn đầu nhóm nghiên cứu, cũng cho biết cà phê đã rút bớt chất caffeine hay cà phê thường đều có lượng chất chống oxy hoá như nhau. Theo ông, tính trung bình, người Mỹ hiện nay đang hấp thu lượng chất chống oxy hoá từ cà phê dùng hàng ngày nhiều hơn so với bất cứ loại thực phẩm nào khác![i] Chất chống oxy hoá giúp trung hoà những gốc tự do để ngăn chận quá trình hư hại tế bào và DNA trong các loại bệnh tim mạch, ung thư và quá trình lão hoá.
Tuy nhiên, ông cũng khuyến cáo nghiên cứu của ông không xác định uống cà phê có lợi cho sức khoẻ vì cơ thể không thể hấp thu hết được lượng chất chống oxy hoá trong cà phê chưa kể đến tác dụng kích thích của loại thức uống nầy. Bù lại, ông khuyên mọi người nên ăn nhiều rau quả và các loại hạt thô để bảo đảm được nhu cầu chất chống oxy hoá cần thiết.
Cà phê có giúp giảm stress?
Do tác dụng kích thích thần kinh, cà phê làm tăng tiết những hormon stress như adrenalin, cortisol nên có thể tăng cường khả năng “chống trả hoặc bỏ chạy” giúp ta năng động, linh hoạt và thêm công suất cơ bắp để làm giảm tạm thời sự mệt mỏi. Cà phê có thể giúp giải toả sự buồn tẻ và cả buồn ngủ của những công việc đơn điệu như lái xe, canh gát, trông trẻ, chăm sóc người ốm. Tuy nhiên khi được sử dụng nhiều, những kích hoạt liên tục sẽ gây ra nhiều phản ứng độc hại. Do sự quen thuốc, lượng thức uống mà cơ thể cần sẽ càng cao. Với liều lớn hoặc dùng lâu dài sẽ làm trầm trọng thêm tình trạng rối loạn tâm lý có thể dẫn đến suy giảm hệ miễn dịch, tăng đáp ứng viêm và ảnh hưởng xấu đến nhiều hoạt động chức năng của các cơ quan[ii]. Như vậy, uống 1 ly cà phê lúc sáng sớm để tạo sự hưng phấn trước khi bắt đầu 1 ngày làm việc hoặc uống trước khi vận động là tốt nhưng dùng nhiều hơn hoặc dùng vào buổi chiều là không nên. Sự mệt mỏi và căng thẳng gây ra do làm việc quả tải, quá giờ cần phải được cần phải được bố trí nghỉ ngơi và thư giãn hợp lý hơn là cố duy trì bằng những chất kích thích.
Cà phê và bệnh tim mạch, tiểu đường.
Nghiên cứu của trường Đại học Oklahoma đã cho biết uống từ 4 đến 5 ly cà phê mỗi ngày có thể làm tăng huyết áp ở những người có nguy cơ cao[iii]. Một khảo sát khác trước đó cũng cho biết những người thường dùng trên 1 ly cà phê mỗi ngày tăng gấp đôi nguy cơ bệnh tim và đột quỵ so với người không dùng cà phê (U.S. Pharmacist 14,6:28). Nói chung, cà phê có thể tạm thời gia tăng những đáp ứng stress, tăng nhịp tim, tăng áp huyết. Đối với người khoẻ mạnh, các chỉ số sẽ trở lại bình thường. Tuy nhiên, đối với người có nguy cơ cao hoặc đang bị cao huyết áp, việc lập đi lập lại nầy dễ dẫn dến bệnh tật.
Đối với bệnh tiểu đường, từng có một nghiên cứu[iv] được phổ biến chính thức trên tờ the Annals of Internal Medicine cho biết uống nhiều cà phê có thể làm giảm nguy cơ bệnh ĐTĐ ở những đối tượng khoẻ mạnh, không mắc bệnh ung thư, tiểu đường, tim mạch. Tuy nhiên, ở những người đái tháo đường (ĐTĐ) loại 2, một nghiên cứu[v] mới nhất của trường Đại học Duke đã xác định loại thức uống nầy có tác dụng làm tăng mức đường huyết sau khi ăn khoảng 8% so với ngày họ không dùng cà phê. Trên thực tế, hạt cà phê có 1 tỷ lệ nhất định một số chất khoáng như Mg, Ca, K và những hợp chất chống oxy hoá hữu ích. Tuy nhiên, những lợi ích nhỏ và trên cơ sở dài hạn của những vi chất không bù trừ nổi với những cái hại lớn hơn và đôi khi tức thì của caffeine trong cà phê. Do đó có thể nói những hợp chất chống oxy hoá trong hạt cà phê có tác dụng tốt cho việc phòng ngừa ung thư, tim mạch hoặc tiểu đường nhưng không thể nói uống nhiều cà phê giúp phòng ngừa những căn bệnh nầy.
Cà phê giúp chữa mất trí nhớ?
Đặc biệt, mới đây một nghiên cứu[vi] của các nhà khoa học trường Đại học Nam Florida đã cho thấy cà phê có khả năng cải thiện đáng kể những triệu chứng của bệnh Alkzheimer’s, loại bệnh mất trí nhớ hay xảy ra ở người già. Nghiên cứu trên những con chuột thí nghiệm được chuyển đổi gen để gây ra bệnh Alkzheimer’s đã cho thấy liều tương đương với 5 cốc cà phê mỗi ngày trong thời gian 2 tháng làm giảm đáng kể các triệu chứng của căn bệnh nầy. Kháo sát cho biết chuột bệnh không chỉ đã đáp ứng tốt hơn với những trắc nghiệm về trí nhớ, sự suy nghỉ mà còn giảm đến 50% những mãng bám beta myloid, loại protein đặc trưng thường xuất hiện và phá huỷ tế bào thần kinh trong não người bệnh.
Trước đó, một nghiên cứu[vii] phối hợp của các nhà khoa học trường Đại học Kuopio, Phần Lan, Viện Karolinski ở Stockholm, Thuỵ Điển và Viện Sức Khoẻ Quốc Gia Phần Lan cũng cho biết những người trung niên thường dùng cà phê với lượng “trung bình” từ 3 đến 5 ly mỗi ngày có thể làm giảm nguy cơ bị bệnh suy giảm trí nhớ ở tuổi già.
Điều dễ nhận thấy trong cả 2 nghiên cứu trên là lượng cà phê đủ để tạo ra tác dụng ngăn chận suy giảm trí nhớ vẫn được xem là quá cao nên không thể chấp nhận được đối với các đối tượng có thần kinh dễ bị kích thích, cao huyết áp, mất ngủ.
Cà phê có gây vô sinh?
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Có nghiên cứu cho biết phụ nữ dùng trên 300mg[viii] coffeine mỗi ngày giảm phân nửa khả năng thụ thai so với người không dùng cà phê. Đối với các sản phụ, dùng đến 4 hay 5 ly cà phê mỗi ngày có thể gia tăng nguy cơ sẩy thai. Do đó, cơ quan kiểm soát thực phẩm Anh quốc khuyên phụ nữ không nên dùng quá 200mg coffeine mỗi ngày[ix]. Ngoài ra, dùng nhiều cà phê làm tăng tí