Kiên nhẫn: sức mạnh của sự chờ đợi
rubiru > 10-21-2012, 06:21 AM
4 bước để phát triển tính kiên nhẫn
Tham khảo
Four Steps To Developing Patience
4 Steps to Decrease the Happiness Killer: Impatience
Published on September 2, 2011 by Jane Bolton, Psy.D., M.F.T., C.C. in Your Zesty Self
Mục đích của việc xây dựng những khả năng kiên nhẫn là gì? Để có được hạnh phúc, những mối quan hệ tốt hơn, nhiều thành công hơn. Sự mất kiên nhẫn là kẻ giết chết hạnh phúc. Quan điểm ở đây là, phát triển tính kiên nhẫn cũng giống như phát triển 1 kỹ năng. Tính kiên nhẫn không phải bẩm sinh. Hãy nghĩ về 1 đứa bé đang đói với khuôn mặt đỏ, cơ thể căng cứng, mất kiên nhẫn và đòi hỏi sự thỏa mãn ngay lập tức.
Sau cùng, chúng ta không thể chỉ ngồi xuống trước cây đàn piano và chơi nó mà không phải học cách chơi và luyện tập, luyện tập, luyện tập. Việc luyện tập đó bao gồm 1) chú ý khi chúng ta không kiên nhẫn, 2) tử tế với bản thân vì không thể 'hoàn hảo' 3) thay đổi những cảm xúc và ý nghĩ phê phán.
Hầu hết những 'chuyên gia' kiên nhẫn đều khuyên chúng ta nên tập cho bản thân làm việc với những đau đớn và bực bội nho nhỏ trước, để khi những điều bực bội lớn xuất hiện thì chúng ta sẽ phát triển được tính kiên nhẫn mình cần trước nghịch cảnh. Nhiều người luyện tập tính kiên nhẫn bằng những trải nghiệm như xếp hàng chờ đợi, lái xe khi tắc đường...nhưng có thể chịu đựng được.
4 bước để làm việc với sự mất kiên nhẫn
1. Hiểu được tính chất gây nghiện của sự tức giận, phẫn nộ.
Là con người tiến hoá, chúng ta vẫn được xây dựng với bộ não của loài bò sát nhằm bảo vệ sự sinh tồn về thể chất và cảm xúc của chúng ta. Xét về mặt sinh tồn cảm xúc, chúng ta muốn mọi việc theo cách của mình, tiến lên, đạt được, 'trông ổn'. Đó không phải là 1 điều 'xấu'; nó chỉ là một phần tiến hoá của não chúng ta.
Sự thôi thúc bảo vệ bản thân và những gì chúng ta xem là giá trị có tính nghiện ngập. Hãy thử không hành động theo những thôi thúc của bạn và bạn sẽ thấy ý tôi là gì.
Vì vậy, bước đầu tiên để phát triển tính kiên nhẫn là kết nối với tính chất nghiện ngập của những sự đối lập với tính kiên nhẫn - sự tức giận, đổ lỗi, xấu hổ. Thường thì nó bắt đầu với 1 sự hơi khó chịu và căng ở vùng dạ dày đi cùng với sự diễn giải là mọi việc không theo cách của bạn. Sau đó những dòng suy nghĩ của bạn xuất hiện. "Tôi chưa bao giờ nhìn thấy người bất tài như vậy...làm thế nào họ có thể...họ không nhận ra...họ làm vậy vì cố tình hay vì ngu dốt..bla bla."
2. Cải thiện thái độ của chúng ta trước sự khó chịu và sự đau đớn
Nhiều người trong chúng ta tin rằng 'sự thoải mái' là trạng thái duy nhất chúng ta sẽ cho phép. 1 người bạn của tôi đang trong quá trình thay đổi 1 thói quen xấu đã học cách nói với bản thân rằng, 'Điều này chỉ đơn thuần là sự không thoải mái, không phải là không thể chịu đựng được.'
Sự đau đớn có những mục đích của nó. Nó thúc đẩy chúng ta tìm kiếm những giải pháp. Nhưng chúng ta thường cố gắng thay đổi người khác, thay đổi hoàn cảnh hoặc sự việc mà chúng ta nghĩ đó là nguyên nhân gây ra sự khó chịu của chúng ta. Nhưng vấn đề là, những việc bên ngoài không phải là nguồn gốc của nỗi đau của chúng ta, mà đó chính là tâm trí bạn. Tâm trí bạn là nguyên nhân của sự khó chịu chứ không phải những hoàn cảnh bên ngoài.
Để luyện tập cho tâm trí xử lý với nỗi đau của sự khó chịu, quan điểm ở đây là làm giảm nỗi đau mà sự mất kiên nhẫn mang lại cho chúng ta và gia tăng khả năng hành động theo 1 cách có khả năng đạt được những mục tiêu của bạn cao hơn.
Vì vậy, giải pháp đối với sự đau đớn là 1 công việc bên trong.
3. Chú ý khi nào cơn đau/ sự bực bội bắt đầu
Hầu hết chúng ta không thực sự nhận ra khi nào chúng ta đang cảm nhận những cảm xúc đau đớn. Chúng ta phớt lờ sự thực là mình đang đau và tập trung vào việc sửa chữa vấn đề. Chúng ta có thể tự hỏi bản thân, nếu trở nên bực dọc mang lại sự thoải mái cho bạn hay là mang lại 'sự thoải mái vì quen thuộc'? Hãy tò mò về điều gì đang xảy ra bên trong bạn vào giây phút đó. Tôi biết rằng khi tôi đang chỉ trích và mất kiên nhẫn với bất kỳ ai - bao gồm cả tôi - nó thực sự làm tổn thương hơn bất kỳ điều gì khác.
4. Độc thoại
Điều chính ở đây là chấm dứt câu chuyện. Và khi chúng ta luyện tập chú ý nhiều hơn đến những tổn thương bên trong mình mà không tiếp thêm năng lượng cho sự tổn thương với câu chuyện của chúng ta về: nó sai như thế nào, người ta đã sai như thế nào, chúng ta đã sai như thế nào thì cảm xúc có thể trôi qua trong vài giây.
Khi nào bạn phát hiện thấy mình mất kiên nhẫn, bực bội với bản thân, bạn có thể nhắc mình, " Điều này có thể hiểu được, đây là những gì xảy đến với tôi khi tôi đang khó chịu." Bạn có thể nói với mình, " Tôi không thích điều này, nó không thoải mái nhưng tôi có thể chịu đựng được nó." Và "Tôi có thể chịu đựng được những nhược điểm và những khiếm khuyết của tôi."
Hãy tưởng tượng xem bạn sẽ cảm thấy thế nào nếu bạn không bao giờ cảm thấy hối hả hoặc bị tổn thương bởi sự mất kiên nhẫn của ai đó với bạn. Và bạn cảm thấy thế nào nếu bạn không bao giờ (hầu như không bao giờ) bực bội hoặc mất kiên nhẫn với ai đó - dù là người khác hoặc bản thân. Liệu điều đó có đáng để luyện tập tính kiên nhẫn?
Nguồn: psychologytoday.com