[NK] Changing...everyday
pixu > 09-16-2011, 03:18 AM
[FONT=Tahoma]Hôm nay, 16/09/2011
[/FONT]
[FONT=Tahoma][/FONT]
[FONT=Tahoma]Thêm một ngày nữa.. hôm nay trời nắng to chứ ko mưa như hôm qua .. thật là bức bối.. sáng nay đang ngồi mình như bị đơ vậy .. cái đầu tự nhiên như một khối nặng trình chịch .. đơ nguyên 1 cục trên cổ.. lúc đó thật muốn chặt phăng cái đầu đi á.. nhg sau rồi cũng hết.. may thật.. Hôm nay sẽ đỡ hơn hôm qua .. sẽ tốt hơn.. và đủ để minh nghĩ ra được rằng :
[/FONT]
[FONT=Tahoma]
[/FONT]
[FONT=Tahoma]
[/FONT]
[FONT=Tahoma]Đôi khi một cái gì đó vuột khỏi tầm tay chúng ta rồi ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình.
Hãy yêu một người bằng trọn vẹn trái tim mình mà không cần đáp lại. Đừng vội trông mong tình yêu đến mau chóng mà hãy kiên trì chờ cho đến khi tình yêu hiện hữu trong trái tim họ; nếu không thì bạn hãy an lòng vì trong tim bạn đã có nó rồi.
Có thể bạn chỉ mất một phút để say mê một người, một giờ để thích một người, và một ngày để yêu một người, nhưng phải mất cả một đời mới có thể quên được một người.
Đừng vì dáng vẻ bên ngoài, vì đó là lừa dối. Đừng vì của cải vật chất, vì có thể mất đi. Hãy tìm người nào có thể làm bạn mỉm cười, bởi vì chỉ có nụ cười mới có thể làm một ngày âm u trở nên tươi sáng.
Có những giây phút trong đời khi bạn nhớ thương một người nào đó tha thiết đến nỗi bạn muốn mang người đó ra khỏi giấc mơ để ôm họ trong vòng tay thực tại. Hãy mơ những gì bạn ước mơ; đi nơi nào bạn muốn đi; làm những gì bạn khát khao; trở thành những ai mà bạn mong muốn, bởi vì bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn mơ ước.
Hãy tự đặt mình trong vị trí của người khác. Nếu trong hoàn cảnh ấy bạn cảm thấy bị tổn thương, thì người khác cũng sẽ cảm nhận như vậy.
Một người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải là người có mọi thứ tốt nhất; mà là người biết tận hưởng và chuyển biến những gì xảy đến với mình trong cuộc sống một cách tốt nhất.
Hạnh phúc chỉ đến với những ai biết rơi lệ khi tổn thương, biết đau đớn khi mất mát, biết khát khao và nuôi dưỡng những giấc mơ, biết cố gắng làm lại khi thất bại, bởi vì chỉ có như vậy, mọi người mới biết trân trọng tình cảm những người và những gì đã và đang đến trong cuộc đời mình.
Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, đơm hoa kết trái bằng một nụ hôn và kết thúc bằng những giọt nước mắt... dù đó là giọt lệ buồn hay vui, thì tình yêu ấy đã đem đến cho bạn những kỷ niệm thật ấn tượng và sâu sắc, là dấu ấn của tâm hồn và cho từng bước trưởng thành của bạn.
Một tương lai tươi sáng luôn đứng lên trên một quá khứ đã lãng quên.
Bạn không thể nào thẳng tiến bước trên đường đời cho đến khi bạn biết cho qua đi và học hỏi những thất bại và những sai lầm, đau buồn trong quá khứ.
[/FONT]
Những gì đã qua mình biết là thời gian sẽ làm bụi phủi mờ dần đi thế nhưng cái vết sẹo trượt dài trong tâm hồn m có lẽ sẽ chả bao giờ hết.. Nó sẽ như một nỗi ám ảnh thâm khảm bên trong mình.. sẽ cứ như thế.. liệu mình còn đủ sức để đứng lên và đi tiếp hay là đứng lên và dừng lại và có thể là chả bao h đứng lên được nữa..
Trí khôn, sự từng trải ko quá nhiều, sức sống và suy nghĩ đủ chín của mình làm mình nhận ra được nhiều thứ và nhận thức được nhiều điều ... và biết lắng nghe được tất cả cái mình muốn nhưng rồi... biết để được gì , suy nghĩ đủ để nhận thức sẽ được cái gì khi tâm trí ko thể quên, lòng không ngừng đau, tim ko ngừng thắt lại, trong đầu vẫn vang lên những cái tiếng đó vẫn hiện ra những dòng chữ đó .. lý trí liệu có đủ không ? Đủ để đứng lên và chạy thật xa và nhanh hay là đủ để kết thúc tất cả trong im lặng và yên bình để quên hết thật sự..
[FONT=Tahoma][/FONT]