[FONT="]Em năm nay 26 tuổi, đang làm việc tại Hà Nội. Sau mấy năm ra trường, giờ đây em đã có công việc tương đối ổn định. Công việc thì như thế nhưng chuyện tình duyên thì lận đận. Em đã trải qua hai mối tình nhưng cuối cùng chẳng đi đến đâu. Đang buồn vì bị gia đình giục giã chuyện chồng con, em đã tham gia một số diễn đàn trên mạng và có quen một anh trên diễn đàn. Anh ấy nói chuyện khá cuốn hút, hấp dẫn và chúng em chuyện trò rôm rả với nhau trên facebook, zalo… Qua những lần trò chuyện em cảm thấy quý mến anh ấy. Chúng em có thể nói chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ mà không thấy chán. Lâu lâu mà không được chuyện trò cùng anh thì em cảm thấy thiếu đi một cái gì đó.[/FONT]
[FONT="]Quen nhau một thời gian khá lâu thì anh hẹn em đi uống nước, em cũng hơi sợ vì chưa hiểu nhiều về con người anh ấy. Nhưng rồi em vẫn quyết định đến chỗ hẹn. Sau đó chúng em ngồi ở quán cà phê nói chuyện với nhau vui vẻ, anh vẫn tỏ ra quan tâm em, nói với em những lời yêu thương. Đến gần trưa thì anh rủ em về phòng trọ của anh để nấu ăn. Em cũng e ngại nhưng lại không tiện từ chối. Ăn uống xong xuôi, em chào ra về thì anh bảo ở lại nghỉ ngơi, chiều mát hãy về. Sau đó, anh nắm lấy tay em nói những lời yêu thương và thế là chúng em đã hôn nhau say đắm, và anh còn định “vượt rào”, nhưng em không đồng ý. Em sợ quá nên vội về ngay, về đến nhà rồi mà em vẫn còn run sợ. Bây giờ em rất phân vân, có phải em đã quá dễ dãi với anh ấy? Em có nên tin tưởng vào mối quan hệ này không?[/FONT][FONT="][/FONT]
[FONT="]Trả lời:[/FONT]
[FONT="]Thân chào em, [/FONT]
[FONT="]Em và anh ấy quen biết nhau qua mạng xã hội, em cảm thấy vui khi được trò chuyện với anh ấy, cảm thấy buồn khi lâu lâu không được trò chuyện, như vậy là em bắt đầu có cảm giác của người đang yêu rồi đó. Từ mối quan hệ trên mạng ảo, anh ấy đã hẹn gặp mặt em, sau một hồi do dự thì em đã nhận lời đến gặp mặt. Việc quen nhau trên mạng rồi hẹn gặp mặt nhau là điều bình thường. Với em, sau khi gặp nhau, trò chuyện vui vẻ với anh ấy tại quán cà phê, anh ta đã rủ em về phòng trọ để nấu ăn và cùng ăn cơm với nhau, vì e ngại nên em đã thuận theo ý anh ta. Mới gặp nhau lần đâu tiên mà em đã đồng ý về phòng của anh ta để nấu cơm và ăn cơm chung như vậy là em đã hơi dễ dãi và cả nễ quá. Đúng ra em nên tạm biệt anh ta sau khi đã trò chuyện vui vẻ ở quán cà phê thì sẽ tốt hơn. [/FONT]
[FONT="]Do trong lòng em vốn đã thầm yêu anh ấy nên trước những lời ngọt ngào, cử chỉ yêu thương của anh ta, em đã không kiềm chế được cảm xúc và hai người đã hôn nhau say đắm, điều này cũng dễ hiểu. Trong lúc dâng trào cảm xúc, anh ta đã có ý định “vượt rào”, nhưng em đã ngăn cản, đây là điều đáng khen ở em. [/FONT]
[FONT="]Hiện giờ em đang phân vân, liệu có tin tưởng anh ta được không, có nên tiếp tục mối quan hệ tình cảm với anh ta hay không? Để biết anh ta có đáng tin cậy hay không thì em phải nhìn lại thái độ của anh ta lúc rủ em về phòng nấu cơm ăn chung, cách thể hiện của anh ta khi em đang nấu cơm, lúc ăn cơm chung, và cả hành vi của anh ta khi muốn vượt rào, rồi thái độ của anh ta sau khi em về nhà nữa. Ở đây, có hai xu hướng để đánh giá ý định “vượt rào” của anh ta: một là anh ta có chủ ý ngày từ đầu cuộc hẹn, hai là ý định ấy chỉ nảy sinh khi hai người hôn nhau say đắm và cảm xúc dâng trào mạnh mẽ. Do không có đầy đủ thông tin nên anh không biết chắc ý định “vượt rào” của anh ta là có ngay từ đầu hay chỉ là sự ham muốn lúc cảm xúc dâng trào. Dù thế nào đi nữa thì anh ta vẫn là người không quá sổ sàng, thô lỗ, anh ta vẫn còn tôn trọng em. Thực tế thì chuyện vượt rào chưa xảy ra, và chính sự dễ dãi, tính cả nễ của em, cảm xúc trong em cũng góp phần dẫn đến việc muốn “vượt rào” của anh ta. [/FONT]
[FONT="]Hiện giờ trong em đang có cảm tình với anh ta nên em có thể tiếp tục tìm hiểu thêm về anh ta, thỉnh thoảng cũng có thể hẹn gặp nhau để trò chuyện và hiểu về nhau hơn, nhớ là đừng gặp nhau ở những nơi vắng vẻ, riêng tư nhé. [/FONT]
[FONT="]Chúc em có đủ sáng suốt và khôn khéo. [/FONT]
[FONT="]Chuyên gia tư vấn tâm lý Hoàng Minh Phú[/FONT]